Viết một bài văn nghị luận 600 chữ đánh giá nội dung , nghệ thuật từ khổ 1 đến khổ 4 trong trác phẩm "Lính đảo hát tình ca trên đảo" của Trần Đăng Khoa
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án:Bài Nghị Luận về Khổ 1 đến Khổ 4 trong "Lính đảo hát tình ca trên đảo" của Trần Đăng Khoa Trần Đăng Khoa, một nhà thơ trưởng thành từ cuộc kháng chiến chống Mỹ, luôn có một vị trí đặc biệt trong lòng độc giả Việt Nam. Thơ ông mang vẻ đẹp trong trẻo, hồn nhiên, nhưng cũng không kém phần sâu sắc và giàu cảm xúc. Bài thơ "Lính đảo hát tình ca trên đảo" là một minh chứng rõ nét cho phong cách ấy. Trong đó, bốn khổ thơ đầu tiên đã vẽ nên một bức tranh sinh động về cuộc sống và tâm hồn của người lính đảo, đồng thời thể hiện những đặc sắc nghệ thuật độc đáo của Trần Đăng Khoa. Về nội dung, bốn khổ thơ đầu tập trung khắc họa hình ảnh người lính đảo trong không gian biển cả bao la. Khổ 1 mở ra với hình ảnh những người lính "đứng gác" giữa "mênh mông biển". Từ láy "mênh mông" gợi sự rộng lớn, vô tận của biển khơi, làm nổi bật sự nhỏ bé nhưng kiên cường của người lính. Họ không chỉ canh giữ biển trời mà còn "hát" - một hành động tưởng chừng như đối lập với sự khô khan, khắc nghiệt của quân ngũ. Tiếng hát ấy là tiếng lòng, là sự lạc quan, yêu đời của những người con đất Việt nơi tiền tiêu. Khổ 2 và 3 tiếp tục miêu tả cuộc sống sinh hoạt đời thường của lính đảo: "ăn cơm với cá thu", "uống nước mưa", "chơi cờ dưới bóng dừa". Những chi tiết giản dị, chân thực này cho thấy sự gắn bó, hòa nhập của người lính với thiên nhiên, với cuộc sống nơi đảo xa. Họ không chỉ là những người lính cầm súng bảo vệ Tổ quốc mà còn là những người lao động, những người con của biển cả. Đến khổ 4, hình ảnh người lính hiện lên rõ nét hơn qua những phẩm chất cao đẹp: "Yêu biển như yêu nhà", "Quý đảo như quê hương". Lòng yêu nước, yêu biển đảo đã trở thành lẽ sống, thành tình cảm thiêng liêng trong trái tim mỗi người lính. Về nghệ thuật, Trần Đăng Khoa đã sử dụng nhiều biện pháp tu từ đặc sắc để thể hiện nội dung trên. Thể thơ tự do giúp tác giả thoải mái diễn tả cảm xúc, không bị gò bó bởi niêm luật. Ngôn ngữ thơ giản dị, gần gũi với đời sống hàng ngày, dễ đi vào lòng người. Các hình ảnh thơ được lựa chọn kỹ lưỡng, giàu sức gợi hình, gợi cảm. Ví dụ, hình ảnh "cá thu" gợi sự trù phú của biển cả, hình ảnh "bóng dừa" gợi sự che chở, bình yên. Đặc biệt, biện pháp so sánh được sử dụng một cách sáng tạo: "Yêu biển như yêu nhà", "Quý đảo như quê hương". Cách so sánh này không chỉ nhấn mạnh tình yêu của người lính đối với biển đảo mà còn thể hiện sự gắn bó sâu sắc giữa con người và thiên nhiên. Ngoài ra, âm điệu thơ cũng góp phần quan trọng tạo nên thành công của đoạn thơ. Nhịp điệu nhẹ nhàng, du dương, phù hợp với không khí thanh bình trên đảo. Sự kết hợp hài hòa giữa âm điệu và hình ảnh đã tạo nên một bức tranh thơ sống động, giàu cảm xúc. Tóm lại, bốn khổ thơ đầu trong "Lính đảo hát tình ca trên đảo" của Trần Đăng Khoa là một đoạn thơ đặc sắc cả về nội dung lẫn nghệ thuật. Đoạn thơ không chỉ khắc họa chân thực cuộc sống và tâm hồn của người lính đảo mà còn thể hiện tình yêu quê hương đất nước sâu sắc. Bằng ngôn ngữ giản dị, hình ảnh thơ giàu sức gợi cảm và các biện pháp tu từ sáng tạo, Trần Đăng Khoa đã tạo nên một tác phẩm thơ lay động lòng người, góp phần khẳng định vị trí của ông trong nền văn học Việt Nam hiện đại.
Giải thích các bước giải:
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Xem thêm:
Một loạt bài thơ của Trần Đăng Khoa viết về biển đảo và người lính được bạn đọc hoan nghênh đón nhận như: Tự tình người lính biển, Đợi mưa trên đảo Sinh Tồn, Đồng đội tôi trên đảo Thuyền Chài,... và đây là thi phẩm Lính đảo hát tình ca trên đảo. Bài thơ góp một giọng điệu rất riêng, vừa tươi vui, hóm hỉnh nhưng cũng cảm động, sâu lắng về cuộc sống của người lính nơi đảo xa. Nhờ đó, tác phẩm neo vào lòng người sâu sắc, bền chặt suốt mấy chục năm qua.
Khổ đầu trong bài thơ được Trần Đăng Khoa miêu tả sự khắc nghiệt về thời tiết nơi quần đảo Trường Sa nhiều nắng gió. Cái sân khấu dựng lên giữa trời biển bao la ấy phải kỳ công và độc đáo lắm mới chịu nổi cái gió như quăng quật, tấp tấp vào mặt con người. Sân khấu kê lên từ đá san hô biển, cánh gà phải dựng bằng tôn, tất cả đều tạm bợ thế thôi, vì không có phông màn nào chịu nổi thông thốc của gió trời biển đảo:
Đá san hô kê lên thành sân khấu
Vài tấm tôn chôn máy cánh gà
Em đừng trách bọn chúng anh tạm bợ
Chẳng phông màn nào chịu nổi gió Trường Sa.
Nhưng sự thú vị nhất lại nằm ở khổ thơ thứ hai. Ở đây có sự đối lập giữa cái khắc nghiệt của thiên nhiên và sự dũng cảm, lạc quan của người lính. “Gió rát mặt”, “sỏi cát bay như lũ chim hoang”, thuỷ triều xuống lên liên tục khiến cho đảo cũng thay hình đổi dạng không ngừng. Quả là một vùng đất đầy gian nan, thử thách đối với người lính. Tuy vậy, người lính vẫn hiên ngang, lãng mạn và hào sảng:
Gió rát mặt, Đảo luôn thay hình dáng
Sỏi cát bay như lũ chim hoang
Cứ mặc nó! Nào hỡi các chiến hữu
Ta bắt đầu thôi. Máy nước đã mở màn...
Từ “mây nước mở màn”, hình tượng người lính đảo hiện lên thật độc đáo, tếu táo qua hình dáng bên ngoài lẫn vẻ đẹp tâm hồn, nhờ đó đã giúp cho Trần Đăng Khoa có được một giọng thơ hóm hỉnh, bông đùa nhưng tạo được cảm xúc sâu lắng trong lòng người đọc.
Cuộc sống trên đảo Trường Sa khắc nghiệt, gian khổ “đến một cái cây cũng không sống được”, thành ra người lính cũng phải chấp nhận để thích nghi với môi trường. Thiếu thốn đủ thứ, trong đó có nước ngọt, vì vậy phần lớn họ phải cạo trọc đầu cho đỡ rít khi không có nước ngọt gội tóc, thành ra “lính trẻ lính già đều trọc tếu như nhau”. Đọc đến đây, hẳn chúng ta không thể quên hình tượng người lính trong bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng, cũng tếu táo và có vẻ “bặm trợn” khác thường giữa cuộc sống núi rừng miền Tây Bắc khắc nghiệt: “Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc / Quân xanh màu lá dữ oai hùm”:
Sân khấu lô nhô mấy chàng đầu trọc
Người xem ngổn ngang cũng... rặt lính trọc đầu
Nước ngọt hiếm, không lẽ dành gội tóc
Lính trẻ, lính già đều trọc tếu như nhau.
Họ gọi đùa nhau là “sư cụ”, là “bà con xa với bụt ốc”, thế hoá thành vui nhộn vì cảnh tượng “sư cụ hát tình ca” mới đưa duyên và “sóng sánh” làm sao! Quả vậy, chính cuộc sống gian nan giữa nước trời thăm thẳm ấy, hình tượng người lính Trường Sa hiện lên thật lãng mạn và hào hoa. Họ hát tình ca trên đảo với biết bao tâm trạng và cảm xúc trào dâng: Khát khao một tình yêu cháy bỏng, bày tỏ sự nồng nàn và chung thuỷ thiết tha.
Cái giọng tình ca ở đây cũng thật kì lạ, cứ “ngang tàng như gió biển” nhưng lời lẽ tình tứ không chê vào đâu được, bồi hồi bỏng cháy “toàn nhớ với thương thôi”. Có lẽ chính những năm tháng sống cùng đồng đội nơi biển cả bạc trùng, nơi đảo nổi, đảo chìm của Tổ quốc giúp Trần Đăng Khoa có được chất liệu hiện thực chân thật và sâu sắc đến thế. Đọc thơ, người đọc không chỉ hiểu thêm về cuộc sống người lính Trường Sa mà còn để trái tim mình cảm thông và rưng rưng xúc động. Chính cái giọng phớt đời, tưng tửng lại là chỗ xót xa và lấy nhiều nước mắt của người đọc:
Cái giai điệu ngang tàng như gió biển
Nhưng lời ca toàn nhớ với thương thôi
Đêm buông xuống nhìn nhau không rõ nữa
Cứ ngỡ như vỏ ốc cất thành lời...
Rằng có đêm trăng dắt em đi dạo
Gương mặt em dịu dàng
Hàng cây cũng tươi xinh
Mở mắt chung chiêng nghe lưng trời sóng vỗ
Và tay mình lại nắm lấy tay mình.
Hóm hỉnh nhất là khổ thơ với các câu hỏi tu từ tự vấn về người yêu của người lính đảo. Họ hát tình ca, yêu đắm say và nhớ thương tha thiết chỉ qua tưởng tượng, thành ra họ hình dung về người yêu của mình cũng có năm bảy đường khác biệt. “Các em ở phương nào?”, “Các em cao hay thấp?” Xót xa nhất là bóng dáng nào sẽ đến với các anh như một câu hỏi xoáy sâu vào lặng lẽ, vào thăm thẳm ruột gan mong chờ khao khát mỗi khi đêm về trông ra chỉ bốn bề mây nước âm u:
Người yêu chúng anh ơi, các em ở phương nào?
Các em cao hay lùn? Có trời mà biết được
Bóng dáng nào sẽ đến với chúng anh?
Trông bốn phía chỉ âm u mây nước.
Lãng mạn, hào hoa là thế, nhưng chất lính, sự kiên cường và dấn thân của người lính mới chính là vẻ đẹp cao cả về lòng yêu nước. Hát tình ca để khẳng định tình yêu thuỷ chung, khẳng định chủ quyền đất nước. Nhà thơ không nói hết, nhưng đó là tiếng nói phản kháng chiến tranh, là tiếng nói nhân văn sâu sắc. Cao hơn, hình tượng người lính đứng giữa trời nước bao la bảo vệ chủ quyền thiêng liêng cho Tổ quốc chính là trách nhiệm lớn lao, thiêng liêng không gì sánh được:
Nào hát lên cho đêm tối biết
Rằng tình yêu sáng trong ngục ta đây
Ta đứng vững trên đảo xa sóng gió
Tổ quốc Việt Nam bắt đầu ở nơi này.
Đến cuối bài, giọng điệu và hình ảnh thơ vẫn sống động, hóm hỉnh và tếu táo mang đậm phong cách thơ Trần Đăng Khoa. Hình ảnh “toàn những đá trọc đầu” khi thuỷ triều vừa rút như một kết thúc bất ngờ và ám ảnh. Đó là cả một sự quan sát, một phút xuất thần để có những câu thơ hay:
Điệu tình ca cứ ngân lên chót vót
Bỗng bàng hoàng nhìn lại phía sau
Ngoài mép biển, người đâu lên đông thế
Ô, hoá ra toàn những đá trọc đầu....
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
>> 2K9 Học trực tuyến - Định hướng luyện thi TN THPT, ĐGNL, ĐGTD ngay từ lớp 11 (Click để xem ngay) cùng thầy cô giáo giỏi trên Tuyensinh247.com. Bứt phá điểm 9,10 chỉ sau 3 tháng, tiếp cận sớm các kì thi.
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
CÂU HỎI MỚI NHẤT
giúp mình với ạ mình cảm ơnn
Viết đoạn văn giải thích “Xu hướng bỏ phố về làng” của bộ phận giới trẻ hiện nay
Dịch rồi thêm từ gì vào câu
Giải giúp mik c37 và vẽ hình ạ c.onn mng