Phân tích bài thơ Ánh Trăng của nguyễn Duy
( lưu ý phân tích cả bài thơ)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
-−Tác giả: Nguyễn Duy
-−Sáng tác: 19781978
-−Thể loại: Tự do
-−Nhịp điệu: nhẹ nhàng, dễ hiểu, dễ cảm nhận, thích hợp
→→ Thể hiện những cảm xúc sâu lắng và trữ tình, tạo ra sự nhẹ nhàng, thư thái trong suốt tác phẩm.
-−Bố cục: 33 phần
++Phần 11: Khổ 1→21→2:
→→Nhà thơ hồi tưởng về mối quan hệ với vầng trăng trong quá khứ, khi còn chiến tranh và sống gần gũi với thiên nhiên.
++Phần 22: Khổ 33:
→→Miêu tả sự thay đổi trong mối quan hệ với vầng trăng khi cuộc sống chuyển sang thời kỳ hòa bình và đô thị hóa.
++Phần 33: Khổ 4→54→5
→→ Cuộc gặp gỡ bất ngờ giữa con người và vầng trăng, cùng sự thức tỉnh và suy ngẫm về quá khứ.
-−Nghệ thuật:
++Hình ảnh nhân hóa:
→→Vầng trăng được nhân hóa, trở thành người bạn gần gũi và tri kỷ của người lính trong chiến tranh. Sau này, trăng lại là biểu tượng của sự thủy chung và lòng bao dung.
++Giọng điệu tự sự kết hợp trữ tình:
→→Kết hợp giọng điệu tự sự để kể lại những kỷ niệm, đồng thời sử dụng giọng điệu trữ tình để thể hiện cảm xúc sâu lắng, đầy suy tư.
++Các phép điệp, đối lập:
→→Điệp từ "với" và các phép đối lập giữa quá khứ và hiện tại
⇒⇒Giúp nhấn mạnh sự thay đổi trong mối quan hệ với vầng trăng, từ sự gắn bó mật thiết đến sự thờ ơ, lãng quên.
-−Mang tính tự sự, vừa mang tính triết lý, nhắc nhở con người không được quên đi những giá trị cội nguồn, những kỷ niệm xưa và thiên nhiên đã nuôi dưỡng tâm hồn mình.
-−Thông điệp: Lời kêu gọi sự thức tỉnh và trở về với những giá trị giản dị nhưng vô cùng quý giá trong cuộc sống.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Đáp án:Nguyễn Duy là một nhà thơ trưởng thành trong kháng chiến chống Mỹ, thơ ông mang đậm chất trữ tình, gần gũi với đời sống và giàu triết lý. Bài thơ "Ánh trăng" là một tác phẩm tiêu biểu thể hiện phong cách thơ của ông. Bài thơ không chỉ là một câu chuyện về vầng trăng, mà còn là lời nhắc nhở về đạo lý "uống nước nhớ nguồn", về sự trân trọng quá khứ và những giá trị tinh thần tốt đẹp. Bài thơ mở đầu bằng những kỷ niệm đẹp đẽ, tình cảm gắn bó giữa con người và vầng trăng trong quá khứ: "Hồi nhỏ sống với đồng, với sông rồi với bể Hồi chiến tranh ở rừng, vầng trăng thành tri kỷ Trần trụi với thiên nhiên, hồn nhiên như cây cỏ Ngỡ không bao giờ quên cái vầng trăng tình nghĩa" Tác giả đã gợi lại những kỷ niệm tuổi thơ êm đềm, gắn bó với thiên nhiên: đồng, sông, bể. Vầng trăng là người bạn thân thiết, chứng kiến những khoảnh khắc hồn nhiên, trong sáng của tuổi thơ. Khi trưởng thành, người lính lại tìm thấy vầng trăng trên chiến trường, nơi rừng núi hoang sơ. Vầng trăng trở thành tri kỷ, chia sẻ những gian khổ, hiểm nguy trong cuộc chiến. Cách sử dụng từ ngữ giản dị, mộc mạc, kết hợp với biện pháp liệt kê, so sánh đã làm nổi bật sự gắn bó sâu sắc giữa con người và vầng trăng. Tuy nhiên, cuộc sống luôn có những thay đổi. Khi trở về thành phố, cuộc sống của con người dần thay đổi: "Từ hồi về thành phố quen ánh điện, cửa gương Vầng trăng đi qua ngõ như người dưng qua đường" Cuộc sống tiện nghi, hiện đại với "ánh điện, cửa gương" đã khiến con người dần quên đi vầng trăng tri kỷ năm xưa. Vầng trăng trở nên xa lạ, "như người dưng qua đường". Sự thay đổi này thể hiện sự vô tình, bạc bẽo của con người trước những giá trị tinh thần tốt đẹp. Nhưng rồi, một tình huống bất ngờ đã xảy ra: "Thình lình đèn điện tắt, phòng buyn-đinh tối om Vội bật tung cửa sổ, đột ngột vầng trăng tròn" Sự cố mất điện đã tạo ra một bước ngoặt trong bài thơ. Trong bóng tối, con người chợt nhận ra vầng trăng vẫn ở đó, vẫn tròn đầy và tỏa sáng. Vầng trăng như một người bạn cũ lâu ngày gặp lại, gợi nhắc những kỷ niệm về một thời đã qua. "Ngửa mặt lên nhìn mặt, có cái gì rưng rưng Như là đồng, là bể, như là sông, là rừng" Khoảnh khắc đối diện với vầng trăng, con người bỗng trào dâng những cảm xúc khó tả. Những kỷ niệm về đồng quê, về chiến trường hiện lên rõ nét. Con người nhận ra sự vô tình, bạc bẽo của mình và cảm thấy hối hận. Cuối cùng, tác giả đã đưa ra một triết lý sâu sắc: "Trăng cứ tròn vành vạnh kể chi người vô tình Ánh trăng im phăng phắc đủ cho ta giật mình" Vầng trăng vẫn luôn tròn đầy, tỏa sáng, không hề thay đổi dù con người có vô tình, lãng quên. Sự im lặng của vầng trăng lại càng khiến con người giật mình, thức tỉnh. Vầng trăng là biểu tượng cho quá khứ, cho những giá trị tinh thần tốt đẹp mà con người không nên lãng quên. "Ánh trăng" là một bài thơ giản dị, mộc mạc nhưng lại chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc. Bài thơ là lời nhắc nhở về đạo lý "uống nước nhớ nguồn", về sự trân trọng quá khứ và những giá trị tinh thần tốt đẹp. Mỗi người cần sống có trách nhiệm với quá khứ, trân trọng những gì mình đang có và hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn.
Giải thích các bước giải:
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
CÂU HỎI MỚI NHẤT