Viết đoạn văn khoảng 200 chữ ( 20 - 23 dòng ) trình bày cảm nhận về hình ảnh nhân vật người ăn mày trong đoạn trích trên
Người ăn mày chờ đấy từ lâu. Thấy trong nhà lạch cạch tiếng đũa bát, mùi đồ xào theo chiều gió đưa ra, hắn gào lên xin, mà cũng chẳng có ai nghe tiếng. Lúc hai người ra sân, hắn lạy van vã bọt mép. Nhưng hai ông còn đương dở bận chơi với chó, không ai để ý đến người.
Người ăn mày biết thế, nên lại cố lấy sức để gào to. Nhưng cái tiếng hết hơi của hắn đập đến màng tai ông chủ, thì ông chủ trợn mắt, hầm hầm quát:
– Làm gì mà léo nhéo lên thế? Làm át cả câu chuyện của người ta! Bước ngay! Không ông đá cho một cái thì chết bây giờ!
Người khốn nạn im thin thít. Chủ khách bèn vào buồng ăn cơm.
Lúc ấy, hai con mắt người ăn xin chòng chọc nhìn vào đĩa cơm của con chó. Hắn thèm quá. Nước dãi chảy ròng ròng, không nuốt kịp. Muốn vào ăn trộm một miếng, nhưng chỉ sợ con chó cắn cho một miếng thì chết! Hắn thấy con chó cứ đứng gần đĩa cơm mà không ăn, thì không hiểu ra làm sao. Hắn tưởng con chó chê cơm nhạt, không thèm ăn, thì hắn muốn đánh đổi số phận hắn cho con chó nhà giàu!
Giá con chó biết tiếng người, hẳn hắn đã lân la đến gần để đánh bạn, rồi kể lể nỗi đói khát, có lẽ, chỗ anh em, con chó cũng động tâm mà lấy tình “nhân đạo” nhường cho hắn đĩa cơm ấy. Hay là vì hắn xù xù ngồi đó, cho nên con chó phải đứng canh chăng? Hắn liền lẩn ra sau cái cột cổng để dòm vào. Một lúc, quả hắn thấy con chó lừ lừ ra nằm chỗ khuất bóng ở cạnh tường.
Được dịp may, người ăn mày đánh liều dồ ra, tiến gần lại mấy bước. Nhưng con chó lập tức đứng dậy, cũng tiến gần lại mấy bước, vừa đi vừa gừ. Thằng người giương hai mắt nhìn con chó, con chó cũng giương hai mắt nhìn lại thằng người. Thành ra đĩa cơm ở giữa, người tiến thì chó cũng tiến, người lui thì chó cũng lui. Hai bên hầm hè nhau, người lườm chó, chó lườm người đều cùng giữ miếng nhau, như hai kẻ thù không đội trời chung vậy.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Hình ảnh người ăn mày trong đoạn trích là một hình tượng đầy ám ảnh và xót xa, thể hiện sâu sắc thân phận con người bị đói nghèo và xã hội ruồng rẫy. Người ăn mày hiện lên là một kẻ khốn khổ, cùng cực cả thể xác lẫn tinh thần. Hắn không chỉ bị cái đói dày vò đến kiệt sức, mà còn bị con người đối xử tàn nhẫn, vô cảm. Tiếng kêu xin của hắn bị phớt lờ, bị quát nạt như một kẻ làm phiền. Đỉnh điểm của bi kịch là khi hắn thèm thuồng đĩa cơm của con chó, đến mức nước dãi chảy ròng ròng, ánh mắt chòng chọc đầy thèm khát. Thậm chí, hắn còn ao ước được đổi số phận mình lấy kiếp làm chó nhà giàu – một khát vọng đầy cay đắng và chua chát. Qua hình ảnh đối đầu giữa người ăn mày và con chó, Nam Cao đã vẽ nên một nghịch cảnh trớ trêu: người và chó giành nhau một đĩa cơm. Cảnh tượng ấy không chỉ tố cáo sự tàn bạo, vô nhân của xã hội đương thời, mà còn khiến người đọc không khỏi nhói lòng, suy ngẫm về giá trị con người trong một xã hội vô cảm, nơi mà cái đói có thể làm con người mất đi cả nhân phẩm và hy vọng.
Chúc bạn học giỏi nha.
#HoangHuy178591
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Hình ảnh người ăn mày trong đoạn trích khiến người đọc không khỏi xót xa, nghẹn ngào. Đó là một con người cùng cực, đói đến nỗi nước dãi chảy ròng ròng khi nhìn vào đĩa cơm của... một con chó. Hắn không còn giữ nổi lòng tự trọng, không còn đủ sức để che giấu cơn đói vật vã. Hắn lạy lục, gào khóc, nhưng chỉ nhận lại sự lạnh lùng và những lời quát mắng như xua đuổi một con vật. Cay đắng thay, trong khoảnh khắc ấy, hắn thèm được làm... bạn với con chó, chỉ mong nó "nhường" cho một chút cơm thừa. Ánh mắt người và chó nhìn nhau chằm chằm, không phải vì thù hận, mà vì giành nhau một đĩa cơm – một sự đối đầu bi thương giữa hai kiếp sống. Tác giả đã khắc họa nỗi khổ đau tận cùng của con người dưới đáy xã hội bằng những chi tiết ám ảnh, lay động lòng người. Qua đó, ta không chỉ thấy một thân phận bị ruồng bỏ, mà còn thấy sự tàn nhẫn của xã hội vô tâm, khiến người ta đọc rồi mà nước mắt vẫn chưa kịp khô.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin