Giúp em câu 4 với ạ
Viết cũng được hoặc dàn ý thôi cũng OK ạ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
⋆−−−maithaonhii−−−⋆
Trl
Có thể nói, làm thơ là một hành trình để thi nhân bộc lộ tình cảm, giãi bày tâm sự. Khi bước vào thế giới tâm hồn của Nguyễn Du, tôi đã có dịp được cảm nhận nỗi lòng của ông trong thi phẩm " Truyện Kiều". Trong đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích", vẻ đẹp tâm hồn của Thúy Kiều hiện lên thật sâu sắc và cảm động. Nàng Kiều, một người con gái tài sắc vẹn toàn nhưng lại phải chịu đựng bao nhiêu sóng gió cuộc đời, giờ đây cô đơn nơi lầu Ngưng Bích, nỗi nhớ nhà, nhớ người yêu cứ da diết khôn nguôi. Đọc những câu thơ như "Trước lầu Ngưng Bích khóa xuân / Vẻ non xa tấm trăng gần ở chung", ta thấy được sự cô đơn, lẻ loi của Kiều. Nàng như bị giam hãm giữa không gian bao la, chỉ có trăng và núi non làm bạn. Nỗi nhớ nhà trào dâng trong lòng Kiều khi nàng hướng mắt về quê hương: "Tưởng người dưới nguyệt chén đồng / Tin sương luống những rày trông mai chờ". Hình ảnh "chén đồng" gợi nhớ đến những kỷ niệm đẹp, những lời hẹn ước với Kim Trọng, còn sự mòn mỏi "rày trông mai chờ" cho thấy nỗi khắc khoải, mong ngóng tin tức của người yêu. Không chỉ nhớ về Kim Trọng, Kiều còn day dứt khôn nguôi về cha mẹ: "Xót người tựa cửa hôm mai / Quạt nồng ấp lạnh những ai đó giờ?". Nàng lo lắng cho cha mẹ già nơi quê nhà, không biết ai sẽ chăm sóc, phụng dưỡng. Tấm lòng hiếu thảo của Kiều thật đáng trân trọng. Đặc biệt, đoạn thơ sử dụng nhiều hình ảnh thiên nhiên để diễn tả tâm trạng Kiều. Tiếng sóng biển "ầm ầm" rồi "dữ dội", cánh buồm "xa xa", ngọn cỏ "rầu rầu" như đang cộng hưởng với nỗi buồn, sự lo lắng và cô đơn trong lòng nàng. Kiều không chỉ cảm nhận bằng trái tim mà còn bằng cả sự nhạy cảm với thế giới xung quanh. Tóm lại, qua đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích", ta thấy được một Thúy Kiều giàu tình cảm, vừa nhớ thương người yêu, vừa hiếu thảo với cha mẹ. Nàng còn là người có tâm hồn nhạy cảm, tinh tế khi cảm nhận sâu sắc sự thay đổi của cảnh vật để diễn tả nỗi lòng mình. Vẻ đẹp tâm hồn ấy của Kiều đã chạm đến trái tim của bao thế hệ độc giả.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Đáp án + Giải thích
Đọc đoạn thơ "Kiều ở lầu Ngưng Bích", mình cảm thấy thương Kiều vô cùng. Một cô gái xinh đẹp, tài năng như Kiều lại phải một mình ở nơi xa lạ, buồn bã biết bao. Câu thơ "Trước lầu Ngưng Bích khóa xuân" làm mình hình dung ra Kiều như một bông hoa tươi đẹp bị nhốt lại, không được tự do.
Ở lầu Ngưng Bích, Kiều nhớ nhà da diết. Bạn thử nghĩ xem, xa gia đình, không biết bố mẹ có khỏe không, chắc chắn là rất lo lắng. Kiều đã nghĩ đến bố mẹ và thương họ phải "tựa cửa hôm mai", rồi tự hỏi "Quạt nồng ấp lạnh những ai đó giờ?". Chỉ mấy câu thơ thôi mà mình thấy được tấm lòng hiếu thảo, luôn nghĩ cho người thân của Kiều.
Không chỉ nhớ nhà, Kiều còn nhớ cả người yêu là Kim Trọng. Tình cảm của hai người đang đẹp thì lại phải xa cách. Kiều nhớ những ngày tháng hạnh phúc bên Kim Trọng, "Tưởng người dưới nguyệt chén đồng". Chắc chắn Kiều rất buồn và mong ngóng tin tức của Kim Trọng, "Tin sương luống những rày trông mai chờ".
Mình còn cảm nhận được sự cô đơn của Kiều qua những hình ảnh thiên nhiên. Sóng biển thì "ầm ầm" rồi "dữ dội", như muốn nuốt chửng cả nỗi buồn của Kiều. Cánh buồm thì "xa xa", ngọn cỏ thì "rầu rầu", mọi thứ xung quanh như đang buồn theo tâm trạng của Kiều vậy. Điều đó cho thấy Kiều là một người rất nhạy cảm, có một trái tim đa sầu đa cảm.
Nói chung, qua đoạn trích này, mình thấy Kiều là một người con gái rất tốt bụng, luôn nghĩ cho gia đình và người yêu. Dù phải chịu nhiều khổ sở, tâm hồn Kiều vẫn rất đẹp và đáng trân trọng. Mình cảm thấy đồng cảm và xót xa cho số phận của Kiều.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin