Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu 1.
-Phương thức biểu đạt của văn bản trên là tự sự, miêu tả, biểu cảm.
Câu 2.
-Xét theo cấu tạo: Câu văn "Cô gái vẫn không quên cụ già ngồi tựa lưng vào thành ghế đá trong công viên nghe cô hát" là câu đơn.
-Xét theo mục đích nói: Câu văn "Cô gái vẫn không quên cụ già ngồi tựa lưng vào thành ghế đá trong công viên nghe cô hát" là câu trần thuật (kể, thông báo một sự việc).
Câu 3.
-Tiêu đề: Có thể đặt là "Tiếng hát từ trái tim", "Món quà vô giá", "Sự thật phía sau lời khen", "Cô bé và ông cụ điếc".
-Tóm tắt: Một cô bé bị loại khỏi dàn đồng ca vì nghèo khó đã buồn bã hát một mình trong công viên. Một ông cụ tóc bạc đã khen ngợi tiếng hát của cô bé nhiều năm liền. Sau này, cô bé trở thành ca sĩ nổi tiếng và tìm đến công viên thì biết cụ đã qua đời và bị điếc suốt 20 năm. Cô gái sững sờ nhận ra giá trị tinh thần to lớn từ sự động viên của ông cụ.
Câu 4.
-Phép liên kết: Phép thế. Từ "cô bé" và "cô gái" được lặp lại ở các câu văn.
-Tác dụng: Tạo sự mạch lạc, liên kết chặt chẽ giữa các câu văn trong đoạn, giúp người đọc dễ dàng theo dõi đối tượng được nhắc đến và sự phát triển của nhân vật theo thời gian.
Câu 5.
- Thông điệp có ý nghĩa nhất với em là sự động viên chân thành có sức mạnh to lớn và đôi khi giá trị không nằm ở sự hoàn hảo bên ngoài mà ở tấm lòng.
- Vì: Lời khen ngợi của ông cụ, dù xuất phát từ một người không có khả năng nghe, nhưng lại là nguồn động lực lớn lao, giúp cô bé vượt qua sự tự ti và theo đuổi đam mê ca hát. Điều này cho thấy, đôi khi sự khích lệ chân thành từ người khác có thể mang đến sức mạnh tinh thần vô giá, giúp chúng ta tin vào bản thân và vươn tới thành công. Câu chuyện cũng gợi cho em suy nghĩ rằng, không phải lúc nào những gì ta thấy, nghe cũng là sự thật hiển nhiên, và đôi khi những điều tưởng chừng như không có giá trị lại mang ý nghĩa sâu sắc.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
1054
18428
763
Câu 4 kh phải là phép lặp mà đấy là phép thế nha .
547
9732
488
Dạ