

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án:
Giải thích các bước giải:
Nam Cao là một trong những nhà văn hiện thực xuất sắc nhất giai đoạn 1930 – 1945. Ông không chỉ quan sát cuộc sống mà còn đi sâu vào bản chất của nó, nhất là cuộc đời người nông dân nghèo dưới ách áp bức của xã hội phong kiến thực dân. Tác phẩm Chí Phèo là đỉnh cao của ngòi bút Nam Cao, kể về số phận đầy bi kịch của một người nông dân lương thiện bị đẩy vào con đường tha hoá. Qua hình tượng Chí Phèo, nhà văn đã phơi bày một hiện tượng đau lòng của xã hội cũ: người nông dân bị chà đạp, bị tước đoạt quyền làm người và phải chịu những bi kịch không lối thoát. Trước hết, người nông dân trong xã hội cũ hiện lên với phẩm chất lương thiện nhưng đầy yếu đuối. Chí Phèo vốn chỉ là anh nông dân hiền lành, mồ côi nhưng sống bằng sức lao động của mình. Anh từng mang trong lòng những ước mơ nhỏ bé mà mẫu mực: có gia đình, có mái nhà, chồng cuốc mướn cày thuê, vợ dệt vải. Ước mơ ấy đẹp mà giản dị, cũng là ước mơ chung của biết bao người nông dân thời bấy giờ. Nhưng trớ trêu thay, xã hội ấy không cho Chí cơ hội được sống một cuộc đời bình thường. -Bi kịch đầu tiên mà người nông dân phải chịu là bi kịch bị đẩy vào con đường tha hoá. Chí Phèo bị Bá Kiến đại diện cho tầng lớp cường hào phong kiến – vu oan và tống vào nhà tù của thực dân. Nhà tù không cải tạo con người mà biến người lương thiện thành quỷ dữ. Ngày trở về làng Vũ Đại, Chí không còn là Chí nữa: khuôn mặt đầy những vết rạch chằng chịt, tiếng nói chan chát trong men rượu, hành động chỉ là đâm chém, phá phách. Xã hội đã cướp đi tất cả những gì tốt đẹp trong Chí, biến anh thành công cụ tay sai và thành nỗi sợ hãi của người dân. Bi kịch lớn hơn của người nông dân là bi kịch bị cự tuyệt quyền làm người. Khi gặp Thị Nở, lần đầu tiên sau bao năm chìm trong tội lỗi, Chí Phèo cảm nhận được hơi ấm của tình yêu và tình người. Bát cháo hành giản dị đánh thức những ham muốn lương thiện tưởng như đã chết đi trong Chí. Anh khao khát được làm người tử tế, được sống lương thiện, được yêu thương. Nhưng xã hội lại nhẫn tâm khước từ điều đó. Chỉ vì định kiến, bà cô Thị Nở đã ngăn cản mối quan hệ ấy. Cánh cửa trở về cuộc sống lương thiện khép lại trước mắt Chí, và điều đau đớn nhất là anh bị cả làng Vũ Đại xem như “quỷ dữ”, không ai coi anh là người. Cuối cùng, người nông dân như Chí Phèo bị dồn đến bi kịch không lối thoát. Bị chối bỏ tình yêu, bị từ chối quyền làm người, Chí rơi vào cô độc tuyệt đối. Trong cơn phẫn uất, Chí tìm đến Bá Kiến để đòi lương thiện, nhưng làm sao kẻ đã huỷ hoại đời anh có thể trả lại cho anh thứ ấy? Trong tuyệt vọng, Chí giết Bá Kiến rồi tự kết liễu đời mình. Cái chết của Chí là tiếng kêu đau đớn: trong xã hội ấy, người nông dân lương thiện không có đường sống. Họ có thể bị đẩy vào tha hoá, bị tước đoạt nhân tính, và cuối cùng phải chết để thoát khỏi bế tắc. -Qua hình tượng Chí Phèo, Nam Cao không chỉ phản ánh hiện thực tàn khốc mà còn bộc lộ tấm lòng nhân đạo sâu sắc. Ông thương những số phận bị chà đạp, trân trọng những phẩm chất tốt đẹp của người nông dân và đau xót trước tình cảnh họ bị áp bức đến tận cùng. Tác phẩm là bản cáo trạng mạnh mẽ đối với xã hội bất công đã huỷ hoại con người, đồng thời khẳng định khát vọng được sống lương thiện của họ dù ở đáy vực cuộc đời. Chí Phèo không chỉ là câu chuyện về một cá nhân bi kịch mà là hình ảnh đại diện cho một lớp người trong xã hội phong kiến cũ: những người nông dân hiền lành nhưng bị vùi dập, bị cướp mất cả nhân phẩm lẫn cuộc sống. Qua bi kịch của Chí Phèo, Nam Cao đã lên án gay gắt xã hội tàn nhẫn và bày tỏ niềm thương cảm sâu xa đối với người nông dân nghèo. Tác phẩm trở thành tiếng nói nhân đạo đầy sức mạnh, nhắc nhở chúng ta về giá trị của con người và quyền được sống lương thiện của mỗi cá nhân. Nam Cao là một trong những nhà văn hiện thực xuất sắc nhất giai đoạn 1930 – 1945. Ông không chỉ quan sát cuộc sống mà còn đi sâu vào bản chất của nó, nhất là cuộc đời người nông dân nghèo dưới ách áp bức của xã hội phong kiến thực dân. Tác phẩm Chí Phèo là đỉnh cao của ngòi bút Nam Cao, kể về số phận đầy bi kịch của một người nông dân lương thiện bị đẩy vào con đường tha hoá. Qua hình tượng Chí Phèo, nhà văn đã phơi bày một hiện tượng đau lòng của xã hội cũ: người nông dân bị chà đạp, bị tước đoạt quyền làm người và phải chịu những bi kịch không lối thoát. Trước hết, người nông dân trong xã hội cũ hiện lên với phẩm chất lương thiện nhưng đầy yếu đuối. Chí Phèo vốn chỉ là anh nông dân hiền lành, mồ côi nhưng sống bằng sức lao động của mình. Anh từng mang trong lòng những ước mơ nhỏ bé mà mẫu mực: có gia đình, có mái nhà, chồng cuốc mướn cày thuê, vợ dệt vải. Ước mơ ấy đẹp mà giản dị, cũng là ước mơ chung của biết bao người nông dân thời bấy giờ. Nhưng trớ trêu thay, xã hội ấy không cho Chí cơ hội được sống một cuộc đời bình thường. -Bi kịch đầu tiên mà người nông dân phải chịu là bi kịch bị đẩy vào con đường tha hoá. Chí Phèo bị Bá Kiến đại diện cho tầng lớp cường hào phong kiến – vu oan và tống vào nhà tù của thực dân. Nhà tù không cải tạo con người mà biến người lương thiện thành quỷ dữ. Ngày trở về làng Vũ Đại, Chí không còn là Chí nữa: khuôn mặt đầy những vết rạch chằng chịt, tiếng nói chan chát trong men rượu, hành động chỉ là đâm chém, phá phách. Xã hội đã cướp đi tất cả những gì tốt đẹp trong Chí, biến anh thành công cụ tay sai và thành nỗi sợ hãi của người dân. Bi kịch lớn hơn của người nông dân là bi kịch bị cự tuyệt quyền làm người. Khi gặp Thị Nở, lần đầu tiên sau bao năm chìm trong tội lỗi, Chí Phèo cảm nhận được hơi ấm của tình yêu và tình người. Bát cháo hành giản dị đánh thức những ham muốn lương thiện tưởng như đã chết đi trong Chí. Anh khao khát được làm người tử tế, được sống lương thiện, được yêu thương. Nhưng xã hội lại nhẫn tâm khước từ điều đó. Chỉ vì định kiến, bà cô Thị Nở đã ngăn cản mối quan hệ ấy. Cánh cửa trở về cuộc sống lương thiện khép lại trước mắt Chí, và điều đau đớn nhất là anh bị cả làng Vũ Đại xem như “quỷ dữ”, không ai coi anh là người. Cuối cùng, người nông dân như Chí Phèo bị dồn đến bi kịch không lối thoát. Bị chối bỏ tình yêu, bị từ chối quyền làm người, Chí rơi vào cô độc tuyệt đối. Trong cơn phẫn uất, Chí tìm đến Bá Kiến để đòi lương thiện, nhưng làm sao kẻ đã huỷ hoại đời anh có thể trả lại cho anh thứ ấy? Trong tuyệt vọng, Chí giết Bá Kiến rồi tự kết liễu đời mình. Cái chết của Chí là tiếng kêu đau đớn: trong xã hội ấy, người nông dân lương thiện không có đường sống. Họ có thể bị đẩy vào tha hoá, bị tước đoạt nhân tính, và cuối cùng phải chết để thoát khỏi bế tắc. -Qua hình tượng Chí Phèo, Nam Cao không chỉ phản ánh hiện thực tàn khốc mà còn bộc lộ tấm lòng nhân đạo sâu sắc. Ông thương những số phận bị chà đạp, trân trọng những phẩm chất tốt đẹp của người nông dân và đau xót trước tình cảnh họ bị áp bức đến tận cùng. Tác phẩm là bản cáo trạng mạnh mẽ đối với xã hội bất công đã huỷ hoại con người, đồng thời khẳng định khát vọng được sống lương thiện của họ dù ở đáy vực cuộc đời. Chí Phèo không chỉ là câu chuyện về một cá nhân bi kịch mà là hình ảnh đại diện cho một lớp người trong xã hội phong kiến cũ: những người nông dân hiền lành nhưng bị vùi dập, bị cướp mất cả nhân phẩm lẫn cuộc sống. Qua bi kịch của Chí Phèo, Nam Cao đã lên án gay gắt xã hội tàn nhẫn và bày tỏ niềm thương cảm sâu xa đối với người nông dân nghèo. Tác phẩm trở thành tiếng nói nhân đạo đầy sức mạnh, nhắc nhở chúng ta về giá trị của con người và quyền được sống lương thiện của mỗi cá nhân. Nam Cao là một trong những nhà văn hiện thực xuất sắc nhất giai đoạn 1930 – 1945. Ông không chỉ quan sát cuộc sống mà còn đi sâu vào bản chất của nó, nhất là cuộc đời người nông dân nghèo dưới ách áp bức của xã hội phong kiến thực dân. Tác phẩm Chí Phèo là đỉnh cao của ngòi bút Nam Cao, kể về số phận đầy bi kịch của một người nông dân lương thiện bị đẩy vào con đường tha hoá. Qua hình tượng Chí Phèo, nhà văn đã phơi bày một hiện tượng đau lòng của xã hội cũ: người nông dân bị chà đạp, bị tước đoạt quyền làm người và phải chịu những bi kịch không lối thoát. Trước hết, người nông dân trong xã hội cũ hiện lên với phẩm chất lương thiện nhưng đầy yếu đuối. Chí Phèo vốn chỉ là anh nông dân hiền lành, mồ côi nhưng sống bằng sức lao động của mình. Anh từng mang trong lòng những ước mơ nhỏ bé mà mẫu mực: có gia đình, có mái nhà, chồng cuốc mướn cày thuê, vợ dệt vải. Ước mơ ấy đẹp mà giản dị, cũng là ước mơ chung của biết bao người nông dân thời bấy giờ. Nhưng trớ trêu thay, xã hội ấy không cho Chí cơ hội được sống một cuộc đời bình thường. -Bi kịch đầu tiên mà người nông dân phải chịu là bi kịch bị đẩy vào con đường tha hoá. Chí Phèo bị Bá Kiến đại diện cho tầng lớp cường hào phong kiến – vu oan và tống vào nhà tù của thực dân. Nhà tù không cải tạo con người mà biến người lương thiện thành quỷ dữ. Ngày trở về làng Vũ Đại, Chí không còn là Chí nữa: khuôn mặt đầy những vết rạch chằng chịt, tiếng nói chan chát trong men rượu, hành động chỉ là đâm chém, phá phách. Xã hội đã cướp đi tất cả những gì tốt đẹp trong Chí, biến anh thành công cụ tay sai và thành nỗi sợ hãi của người dân. Bi kịch lớn hơn của người nông dân là bi kịch bị cự tuyệt quyền làm người. Khi gặp Thị Nở, lần đầu tiên sau bao năm chìm trong tội lỗi, Chí Phèo cảm nhận được hơi ấm của tình yêu và tình người. Bát cháo hành giản dị đánh thức những ham muốn lương thiện tưởng như đã chết đi trong Chí. Anh khao khát được làm người tử tế, được sống lương thiện, được yêu thương. Nhưng xã hội lại nhẫn tâm khước từ điều đó. Chỉ vì định kiến, bà cô Thị Nở đã ngăn cản mối quan hệ ấy. Cánh cửa trở về cuộc sống lương thiện khép lại trước mắt Chí, và điều đau đớn nhất là anh bị cả làng Vũ Đại xem như “quỷ dữ”, không ai coi anh là người. Cuối cùng, người nông dân như Chí Phèo bị dồn đến bi kịch không lối thoát. Bị chối bỏ tình yêu, bị từ chối quyền làm người, Chí rơi vào cô độc tuyệt đối. Trong cơn phẫn uất, Chí tìm đến Bá Kiến để đòi lương thiện, nhưng làm sao kẻ đã huỷ hoại đời anh có thể trả lại cho anh thứ ấy? Trong tuyệt vọng, Chí giết Bá Kiến rồi tự kết liễu đời mình. Cái chết của Chí là tiếng kêu đau đớn: trong xã hội ấy, người nông dân lương thiện không có đường sống. Họ có thể bị đẩy vào tha hoá, bị tước đoạt nhân tính, và cuối cùng phải chết để thoát khỏi bế tắc. -Qua hình tượng Chí Phèo, Nam Cao không chỉ phản ánh hiện thực tàn khốc mà còn bộc lộ tấm lòng nhân đạo sâu sắc. Ông thương những số phận bị chà đạp, trân trọng những phẩm chất tốt đẹp của người nông dân và đau xót trước tình cảnh họ bị áp bức đến tận cùng. Tác phẩm là bản cáo trạng mạnh mẽ đối với xã hội bất công đã huỷ hoại con người, đồng thời khẳng định khát vọng được sống lương thiện của họ dù ở đáy vực cuộc đời. Chí Phèo không chỉ là câu chuyện về một cá nhân bi kịch mà là hình ảnh đại diện cho một lớp người trong xã hội phong kiến cũ: những người nông dân hiền lành nhưng bị vùi dập, bị cướp mất cả nhân phẩm lẫn cuộc sống. Qua bi kịch của Chí Phèo, Nam Cao đã lên án gay gắt xã hội tàn nhẫn và bày tỏ niềm thương cảm sâu xa đối với người nông dân nghèo. Tác phẩm trở thành tiếng nói nhân đạo đầy sức mạnh, nhắc nhở chúng ta về giá trị của con người và quyền được sống lương thiện của mỗi cá nhân.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin