Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
[Tham khảo ạ]
Bạn nhỏ trong bài thơ "Tuổi Ngựa" là một cậu bé thích khám phá và có trí tưởng tượng phong phú. Cậu tưởng tượng ra mình là chú ngựa con tung vó "qua bao nhiêu ngọn gió", khám phá "khắp trăm miền", băng qua núi rừng, trung du và những vùng đất xa lạ. Không chỉ vậy, cậu còn lạc vài chốn mộng mơ với khung cảnh nên thơ "những cánh đồng hoa" rồi đến "đồng hoa cúc dại". Dù say mê với những hành trình diệu kỳ, cậu vẫn luôn nhớ về mẹ với tình yêu thương tha thiết. Sau cuộc hành trình dài dằng dặc ấy, cuối cùng "ngựa con" vẫn trở về, mang theo ngọn gió của muôn miền để tặng mẹ. Qua hình ảnh cậu bé, em cảm nhận được vẻ đẹp hồn nhiên, khát vọng nhưng chan chứa tình yêu thương gia đình của tuổi thơ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin