Phân tích nghệ thuật của văn bản: "Đôi tai của tâm hồn".
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Văn bản" Đôi tai của tâm hồn" không chỉ gây ấn tượng bởi thông điệp nhân văn sâu sắc, về sự thấu hiểu và đồng cảm giữa con người với con người, mà còn lay động trái tim người đọc bằng nghệ thuật biểu đạt tinh tế, giàu chiều sâu cảm xúc và đậm chất nhân văn.
Trước hết, tác giả vận dụng nghệ thuật kể chuyện giản dị mà giàu sức gợi, khiến câu chuyện trở nên tự nhiên những vẫn thấm đẫm cảm xúc. Tình huống truyện tuy nhỏ bé - cuộc gặp gỡ tình cờ giữa cô bé khiếm thính và chàng trai - lại mở ra một ý nghĩa lớn lao về khả năng " lắng nghe bằng tâm hồn ". Cách kể dung dị, tinh tế và chan chứa suy tư triết lý giúp người đọc không chỉ đồng cảm với nhân vật mà còn soi chiếu lại chính mình.
Bên cạnh đó, nghệ thuật đối lập và ẩn dụ được vận dụng khéo léo. Sự đối lập giữa " đôi tai vật chất" và " đôi tai của tâm hồn " không chỉ khắc họa chiều sâu biểu tượng, nghệ thuật đối lập ấy còn làm nổi bật thông điệp nhân văn của tác phẩm: có những người dù đôi tai vẫn nghe rõ mọi âm thanh nhưng lại chẳng thể thấu hiểu người khác , trong khi có người không nghe được bằng tai vẫn có thể lắng nghe bằng cả trái tim yêu thương và đồng cảm.
Tác giả còn sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh và cảm xúc, vừa tinh tế vừa vừa giàu chất suy tư. Những câu văn ngắn, giàu nhịp điệu uyển chuyển và tinh tế, gợi nên cảm xúc nhẹ nhàng và sâu lắng, khiến câu chuyện tựa như một khúc nhạc trầm ấm về sự thấu hiểu và yêu thương giữa con người. Hình ảnh, lời thoại, cử chỉ đều mang tính biểu cảm cao, khiến nhân vật trở nên chân thực và gần gũi.
Ngoài ra, giọng văn mang sắc thái triết lý nhẹ nhàng là một nét nghệ thuật nổi bật. Tác giả không áp đặt suy nghĩ mà khéo léo dẫn dắt người đọc tự chiêm nghiệm giá trị của việc " lắng nghe bằng trái tim", để rồi nhận ra rằng: chỉ khi biết mở lòng, con người mới thật sự thấu hiểu và đồng cảm với nhau.
Tất cả những yếu tố nghệ thuật ấy hòa quyện nhuần nhị, tạo nên một tác phẩm không chỉ giàu cảm xúc mà còn thấm đẫm giá trị nhân văn. Câu chuyện khép lại nhẹ nhàng nhưng dư âm còn đọng mãi, khiến người đọc nhận ra rằng: đôi khi, điều quý giá nhất trong cuộc sống không phải là đôi tai biết nghe, mà là một trái tim biết lắng nghe và thấu hiểu con người.
phuonglingg2803
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin