giải nhanh giúp em với ạ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án:
Câu 1
Lòng lộng: (Trong câu: Dọc lòng lộng hoa dại ngát hương lầy)
Gợi tả hình ảnh không gian rộng lớn, trống trải, cao và thoáng đãng.
Lánh lánh: (Trong câu: Hồn tôi lánh lánh ánh dương sa) -
Gợi tả hình ảnh ánh sáng phản chiếu, lấp lánh, sáng rực rỡ, thường đi kèm với các từ chỉ ánh sáng (ánh dương).
Câu 2:
Tác dụng của dấu chấm phẩy (;) trong câu thơ này là ngăn cách hai vế câu có ý nghĩa tương phản nhưng lại nằm trong mối quan hệ gắn bó chặt chẽ về nội dung, thể hiện một ý trọn vẹn.
Vế 1 ("Khi mùa màng mất") chỉ hoàn cảnh khó khăn, nỗi buồn chung.
Vế 2 ("Tôi vui cả vàVới những tình quê buồn hờn") chỉ cảm xúc đặc biệt, vượt lên hoàn cảnh.
Dấu chấm phẩy giúp người đọc ngắt giọng, nhấn mạnh sự đối lập và bất ngờ trong cảm xúc của "tôi" trước nỗi buồn chung ("mùa màng mất"), đồng thời thể hiện sự thấu hiểu, sẻ chia sâu sắc
Câu 3:
Biện pháp tu từ:
Tương phản (Đối lập): Thể hiện qua sự đối lập giữa hai hoàn cảnh và hai tâm trạng:
Hoàn cảnh: "mùa màng được" (vui vẻ, no ấm) "mùa màng mất" (khó khăn, đói kém).
Tâm trạng: nỗi buồn lo (khi được)
vui cả (khi mất).
Tác dụng:
Nhấn mạnh và làm nổi bật sự gắn bó, đồng cảm sâu sắc của nhân vật "tôi" (con đường quê) đối với cuộc sống và tâm trạng của người dân quê.
Khẳng định một tình yêu quê hương vô điều kiện, một sự sẻ chia vượt qua cả niềm vui vật chất thông thường. "Tôi" không chỉ vui khi người dân no ấm mà còn "vui cả" khi họ phải đối mặt với khó khăn, bởi lúc đó, tình làng nghĩa xóm, tình quê lại càng trở nên tha thiết, ấm áp
Tạo ấn tượng mạnh mẽ, sâu sắc cho người đọc về tinh thần và tâm hồn của con đường quê, khiến câu thơ giàu ý nghĩa triết lí hơn.
Câu 4:
Bài thơ gợi lên trong em cảm xúc về quê hương thông qua những hình ảnh quen thuộc, bình dị: con đường nhỏ, đồng lúa, rặng tre, nước đục lầy... Những hình ảnh này khiến em nhớ về những kỉ niệm tuổi thơ gắn với con đường làng của mình
Từng là nơi em chạy nhảy, chơi đùa cùng lũ bạn, kéo léo buồn không mọc khắp làng.
Từng là nơi in dấu chân em mỗi buổi chiều tan học, mỗi lần về thăm quê, dưới ánh nắng vàng êm ả hoặc những cơn mưa rào bất chợt.
Con đường ấy không chỉ là lối đi mà còn là người chứng kiến những lời ru, những nắng mưa của đời sống quê hương.
Cảm xúc chính là sự yêu mến, gắn bó sâu sắc và một chút bâng khuâng, hoài niệm về chốn cũ.
Câu 5:
Bài thơ "Lời con đường quê" của Tế Hanh đã để lại trong em một cảm xúc sâu lắng, vừa thương mến lại vừa biết ơn mảnh đất quê hương. Tác giả đã nhân hóa con đường quê thành một sinh thể có tâm hồn, biết cảm nhận, sẻ chia, làm cho hình ảnh quê nhà trở nên gần gũi và sống động vô cùng. Em xúc động nhất trước tâm trạng của "con đường" khi nó lộ rõ: "Tôi đã từng đau với nắng hè; Thịt da rạn nứt bởi khô se" hay sự sẻ chia: "Khi mùa màng được, nỗi buồn lo ,Khi mùa màng mất. Tôi vui cả".
Cho 5 sao
Giải thích các bước giải:
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin