Mấy tus xem bài văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của tui viết đc chx?
Tuổi thơ là khoảng thời gian đẹp nhất, với những cảm xúc hồn nhiên, vô tư, trong sáng. Cuộc sống nào cũng có trải nghiệm. Có những trải nghiệm vui, có những trải nghiệm buồn. Nhưng trải nghiệm nào cũng để lại trong em một gợi nhớ. Một trong những trải nghiệm đó chính là ngày buồn nhất của em.
Em còn nhớ như in cái ngày hôm đó. Hôm đó là năm lớp một, em học chung lớp bạn em- Ngọc Dương, chúng em kết bạn với nhau. Em và bạn ấy như hình với bóng, khi gặp gì khó là mỗi khi đến giờ ra chơi, hai đứa cứ hỏi nhau bài nọ bài kia. Hai đứa con từng đặt cho nhau những cái biệt danh như "cái con que củi" hay là" ọc ương". Em và bạn đã học cùng trong trong suốt năm năm học ở mái trường Tiểu học này. Cho đến khi tổng kết lớp năm đến.
Sau lế tổng kết bạn Dương chạy đến chỗ em, mặt bạn có vẻ thoáng chút một nét buồn. Em hỏi:
-Mặt cậu sao cứ đờ đẫn ra thế??Đứa nào bắt nạt àk?
Bạn lắc đầu, nói một câu khiến em sững người lại:
-Tớ sắp phải chuyển vào Hà Nội rồi...
Cả hai im lặng một lúc. Khi ấy, em cảm thấy sống mũi mình cay cay lên, và sau đó là giọt nước mắt tuôn ra. Bạn Dương im lặng một hồi lâu, rồi lôi ra một cuốn sách viết mà em ao ước từ lâu. Bạn nói:
-Tặng cậu món quà cuối cùng mà tớ tặng cậu
Em như nghẹn ngào, ôm chầm lấy bạn. Em trả lời bạn:
-Tớ cảm ơn cậu. Cậu nhớ là đừng quên tớ nhé!!!
-Tớ biết mà! TÌnh bạn của chúng mình sẽ không bao giờ cắt được đâu!!
Sau hôm ấy, em đến nhà bạn ấy chơi, nói lời tạm biệt cuối cùng đến bạn Dương. Em và bạn chào nhau cái cuối:
-Từ biệt nhé, mãi là bạn thân nhau.
Em về đến nhà, nhớ lại từng giầy từng phút mình ở bên bạn Ngọc Dương. Em mở cuốn vở ảnh ra, trong đó chứa rất nhiều tấm ảnh về em và bạn.Lúc thì ở ngoài bờ đê thả diều, lúc thì đi tắm sông, rồi đi chơi với nhau. Chao ôi!! Có thế thôi mà em đã nhớ bạn lắm rồi. Nhưng chúng em vẫn có thể gửi thư viết tay cho nhau, rồi có lúc là lấy điện thoại mẹ nhắn tin trộm có nhau. Ôi, thật vui những lúc như vậy... Bạn Dương còn nói là kì nghỉ hè năm sau sẽ đến thăm quê hương và em.
Đó là lần đầu tiên chúng em xa cách nhau một thời gian dài. Trải nghiệm đó cũng như là kỉ niệm mà em không thể nào quên. Chính cái trải nghiệm, cái kỉ niệm đó đã giúp chúng em có một tình bạn bền lâu hơn!
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
`*` Lỗi diễn đạt, câu văn chưa mượt mà, còn lặp ý:
`1` "Tuổi thơ là khoảng thời gian đẹp nhất, với những cảm xúc hồn nhiên, vô tư, trong sáng. Cuộc sống nào cũng có trải nghiệm. Có những trải nghiệm vui, có những trải nghiệm buồn. Nhưng trải nghiệm nào cũng để lại trong em một gợi nhớ."
`->` Câu văn hơi dài dòng, lặp lại ý. "Trải nghiệm nào cũng để lại gợi nhớ" và "kỷ niệm không thể nào quên" ở cuối bài là một.
`=>` Sửa: "Tuổi thơ là miền ký ức đẹp đẽ nhất, nơi những cảm xúc hồn nhiên, vô tư đan xen cùng những trải nghiệm vui buồn để lại dấu ấn khó phai. Trong khoảnh khắc quý giá ấy, có một kỷ niệm buồn nhưng cũng thật đẹp đẽ mà em sẽ không bao giờ quên."
`2` "Em còn nhớ như in cái ngày hôm đó. Hôm đó là năm lớp một, em học chung lớp bạn em- Ngọc Dương, chúng em kết bạn với nhau. Em và bạn ấy như hình với bóng, khi gặp gì khó là mỗi khi đến giờ ra chơi, hai đứa cứ hỏi nhau bài nọ bài kia."
`->` "Cái ngày hôm đó", "Hôm đó là năm lớp một" hơi lặp và chưa tự nhiên. Cách dùng "khi gặp gì khó là mỗi khi đến giờ ra chơi" hơi lủng củng.
`=>` Sửa: "Kỷ niệm ấy bắt đầu từ năm lớp một, khi em và Ngọc Dương trở thành đôi bạn thân thiết. Chúng em gần gũi, sẻ chia mọi điều, từ chuyện học hành đến những bí mật tuổi học trò. Mỗi giờ ra chơi, hai đứa lại quấn quýt bên nhau, cùng nhau gỡ rối những bài tập khó."
`*` Lỗi dùng từ:
`-` "nhưng có những trải nghiệm buồn." `->` "nhưng cũng có những trải nghiệm buồn."
`-` "mặt bạn có vẻ thoáng chút một nét buồn." `->` "mặt bạn có vẻ thoáng nét buồn." hoặc "khuôn mặt bạn thoáng nét buồn."
`*` Thiếu hình ảnh, chi tiết miêu tả để bài văn sinh động hơn:
`-` Miêu tả ngoại hình Ngọc Dương.
`-` Miêu tả không gian lúc chia tay (bầu không khí, cảnh vật xung quanh).
`#mi`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Đáp án:
chuyển:
đờ đẫn -> buồn rầy
từ biệt -> tạm biệt
món quà cuối cùng -> món quà mà tớ tặng cậu trước khi xa nhau
đó là lần đầu tiên ... thời gian dài -> đó là kỉ niệm đáng nhớ nhất trong tuổi thơ của em
Giải thích các bước giải:
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin