

Trong suốt chiều dài lịch sử dân tộc Việt Nam, có những khoảnh khắc thiêng liêng đã trở thành dấu son chói lọi, in đậm trong tâm trí mỗi người dân. Ngày 2 tháng 9 năm 1945 chính là một trong những mốc son ấy – ngày Chủ tịch Hồ Chí Minh, vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc, đọc bản Tuyên ngôn Độc lập, khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Sự kiện ấy không chỉ đánh dấu một thắng lợi vĩ đại sau bao năm kháng chiến chống ách nô lệ mà còn là lời khẳng định đanh thép trước toàn thế giới: dân tộc Việt Nam đã đứng lên, tự quyết định vận mệnh của mình.
Tháng Tám năm 1945, dưới sự lãnh đạo của Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh, nhân dân cả nước vùng lên tổng khởi nghĩa, giành chính quyền về tay mình. Chỉ trong vòng nửa tháng, chính quyền đã thuộc về nhân dân từ trung ương đến các địa phương. Thực dân Pháp đã bị đánh đuổi, phát xít Nhật đầu hàng Đồng minh, chính quyền bù nhìn sụp đổ. Lúc này, nhiệm vụ cấp bách là tuyên bố với toàn dân và toàn thế giới rằng: Việt Nam đã độc lập, tự do. Chính vì vậy, lễ Tuyên ngôn Độc lập được ấn định tổ chức vào sáng 2/9/1945 tại quảng trường Ba Đình, Hà Nội.
Sáng thu hôm ấy, Hà Nội đẹp đến nao lòng. Trời xanh thẳm, từng đám mây trắng nhẹ lững lờ trôi. Gió thu nhè nhẹ mang theo hương hoa sữa, hương cốm mới. Trên khắp các con phố, từ những ngả đường lớn nhỏ, hàng vạn người từ khắp nơi nô nức đổ về quảng trường Ba Đình. Có người đi bộ, có người đạp xe, nhiều cụ già tóc bạc phơ chống gậy, nhiều em bé được cha mẹ bế trên tay. Ai cũng mặc quần áo gọn gàng, trên tay cầm cờ đỏ sao vàng, băng-rôn, khẩu hiệu. Tiếng trống, tiếng kèn vang lên rộn rã, hòa cùng tiếng nói cười râm ran. Cả Hà Nội hôm ấy như tràn ngập trong sắc đỏ rực rỡ và bầu không khí hân hoan, xúc động.
Khi kim đồng hồ chỉ đúng 14 giờ, tiếng trống vang lên báo hiệu giờ phút thiêng liêng đã tới. Trên lễ đài trang trọng giữa quảng trường, Bác Hồ bước ra, dáng người giản dị trong bộ kaki đã sờn cũ, gương mặt trầm tĩnh mà rạng rỡ. Ánh mắt của Bác quét qua biển người, như gửi gắm tình yêu thương đến từng người dân. Bác nhẹ nhàng giơ tay, ra hiệu cho mọi người im lặng. Khoảnh khắc ấy, cả quảng trường rộng lớn bỗng lặng im đến kỳ lạ, chỉ còn tiếng cờ bay phần phật trong gió thu.
Bác Hồ mở đầu bằng lời khẳng định trang nghiêm: “Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được…”. Giọng đọc của Bác chậm rãi, ấm áp nhưng vang vọng, từng câu từng chữ như khắc sâu vào tâm khảm mọi người. Khi Bác tuyên bố: “Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và sự thật đã thành một nước tự do độc lập”, cả biển người bùng nổ tiếng reo hò, vỗ tay, và những tràng pháo tay như muốn kéo dài mãi. Hàng nghìn lá cờ đỏ sao vàng tung bay rực rỡ dưới nắng vàng rực rỡ, tạo nên một khung cảnh không thể nào quên.
Từ hàng ghế phía dưới, những cụ già tóc bạc rưng rưng nước mắt. Nhiều chiến sĩ từng chiến đấu chống thực dân, phong kiến siết chặt tay đồng đội, cảm nhận giây phút thắng lợi mà bao thế hệ đã hy sinh mới có được. Những em thiếu nhi ngồi trên vai cha mẹ ngơ ngác nhưng háo hức, dường như cảm nhận được niềm vui đang lan tỏa khắp nơi. Khắp quảng trường, tiếng hô “Hồ Chủ tịch muôn năm!” vang lên liên tiếp, hòa cùng tiếng hát vang dậy bài “Diệt phát xít” và “Tiến quân ca”.
Giây phút bản Tuyên ngôn Độc lập kết thúc cũng là lúc trang sử mới của dân tộc mở ra. Từ đây, dân tộc Việt Nam bước vào kỷ nguyên độc lập, tự do, tự mình làm chủ đất nước. Những lời Bác Hồ đọc không chỉ là tuyên bố với đồng bào, mà còn là lời khẳng định với toàn thế giới rằng Việt Nam sẽ kiên quyết bảo vệ nền độc lập vừa giành được.
Sự kiện Bác Hồ đọc Tuyên ngôn Độc lập ngày 2/9/1945 mãi mãi là khoảnh khắc thiêng liêng, là niềm tự hào bất diệt của dân tộc Việt Nam. Hình ảnh Bác đứng giữa Quảng trường Ba Đình, giọng nói vang vọng giữa trời thu Hà Nội, sẽ còn in sâu trong trái tim mỗi người Việt Nam hôm nay và mai sau. Nhớ lại giờ phút ấy, em càng biết ơn vô hạn công lao của Chủ tịch Hồ Chí Minh và thế hệ cha ông đã hy sinh xương máu để đổi lấy tự do cho Tổ quốc. Em tự nhủ sẽ cố gắng học tập và rèn luyện thật tốt, để xứng đáng với những gì các thế hệ đi trước đã để lại.
Dựa vào bài văn trên, em hãy gạch một gạch vào những chi tiết miêu tả, gạch hai gạch vào những chi tiết biểu cảm.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
$#Phong$
Trong suốt chiều dài lịch sử dân tộc Việt Nam, có những khoảnh khắc thiêng liêng đã trở thành dấu son chói lọi, in đậm trong tâm trí mỗi người dân. Ngày 2 tháng 9 năm 1945 chính là một trong những mốc son ấy `-` ngày Chủ tịch Hồ Chí Minh, vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc, đọc bản Tuyên ngôn Độc lập, khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Sự kiện ấy không chỉ đánh dấu một thắng lợi vĩ đại sau bao năm kháng chiến chống ách nô lệ mà còn là lời khẳng định đanh thép trước toàn thế giới: dân tộc Việt Nam đã đứng lên, tự quyết định vận mệnh của mình.
Tháng Tám năm 1945, dưới sự lãnh đạo của Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh, nhân dân cả nước vùng lên tổng khởi nghĩa, giành chính quyền về tay mình. Chỉ trong vòng nửa tháng, chính quyền đã thuộc về nhân dân từ trung ương đến các địa phương. Thực dân Pháp đã bị đánh đuổi, phát xít Nhật đầu hàng Đồng minh, chính quyền bù nhìn sụp đổ. Lúc này, nhiệm vụ cấp bách là tuyên bố với toàn dân và toàn thế giới rằng: Việt Nam đã độc lập, tự do. Chính vì vậy, lễ Tuyên ngôn Độc lập được ấn định tổ chức vào sáng 2/9/1945 tại quảng trường Ba Đình, Hà Nội.
Sáng thu hôm ấy, Hà Nội đẹp đến nao lòng. Trời xanh thẳm, từng đám mây trắng nhẹ lững lờ trôi. Gió thu nhè nhẹ mang theo hương hoa sữa, hương cốm mới. Trên khắp các con phố, từ những ngả đường lớn nhỏ, hàng vạn người từ khắp nơi nô nức đổ về quảng trường Ba Đình. Có người đi bộ, có người đạp xe, nhiều cụ già tóc bạc phơ chống gậy, nhiều em bé được cha mẹ bế trên tay. Ai cũng mặc quần áo gọn gàng, trên tay cầm cờ đỏ sao vàng, băng-rôn, khẩu hiệu. Tiếng trống, tiếng kèn vang lên rộn rã, hòa cùng tiếng nói cười râm ran. Cả Hà Nội hôm ấy như tràn ngập trong sắc đỏ rực rỡ và bầu không khí hân hoan, xúc động.
Khi kim đồng hồ chỉ đúng 14 giờ, tiếng trống vang lên báo hiệu giờ phút thiêng liêng đã tới. Trên lễ đài trang trọng giữa quảng trường, Bác Hồ bước ra, dáng người giản dị trong bộ kaki đã sờn cũ, gương mặt trầm tĩnh mà rạng rỡ. Ánh mắt của Bác quét qua biển người, như gửi gắm tình yêu thương đến từng người dân. Bác nhẹ nhàng giơ tay, ra hiệu cho mọi người im lặng. Khoảnh khắc ấy, cả quảng trường rộng lớn bỗng lặng im đến kỳ lạ, chỉ còn tiếng cờ bay phần phật trong gió thu.
Bác Hồ mở đầu bằng lời khẳng định trang nghiêm: “Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được…”. Giọng đọc của Bác chậm rãi, ấm áp nhưng vang vọng, từng câu từng chữ như khắc sâu vào tâm khảm mọi người. Khi Bác tuyên bố: “Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và sự thật đã thành một nước tự do độc lập”, cả biển người bùng nổ tiếng reo hò, vỗ tay, và những tràng pháo tay như muốn kéo dài mãi. Hàng nghìn lá cờ đỏ sao vàng tung bay rực rỡ dưới nắng vàng rực rỡ, tạo nên một khung cảnh không thể nào quên.
Từ hàng ghế phía dưới, những cụ già tóc bạc rưng rưng nước mắt. Nhiều chiến sĩ từng chiến đấu chống thực dân, phong kiến siết chặt tay đồng đội, cảm nhận giây phút thắng lợi mà bao thế hệ đã hy sinh mới có được. Những em thiếu nhi ngồi trên vai cha mẹ ngơ ngác nhưng háo hức, dường như cảm nhận được niềm vui đang lan tỏa khắp nơi. Khắp quảng trường, tiếng hô “Hồ Chủ tịch muôn năm!” vang lên liên tiếp, hòa cùng tiếng hát vang dậy bài “Diệt phát xít” và “Tiến quân ca”.
Giây phút bản Tuyên ngôn Độc lập kết thúc cũng là lúc trang sử mới của dân tộc mở ra. Từ đây, dân tộc Việt Nam bước vào kỷ nguyên độc lập, tự do, tự mình làm chủ đất nước. Những lời Bác Hồ đọc không chỉ là tuyên bố với đồng bào, mà còn là lời khẳng định với toàn thế giới rằng Việt Nam sẽ kiên quyết bảo vệ nền độc lập vừa giành được.
Sự kiện Bác Hồ đọc Tuyên ngôn Độc lập ngày 2/9/1945 mãi mãi là khoảnh khắc thiêng liêng, là niềm tự hào bất diệt của dân tộc Việt Nam. Hình ảnh Bác đứng giữa Quảng trường Ba Đình, giọng nói vang vọng giữa trời thu Hà Nội, sẽ còn in sâu trong trái tim mỗi người Việt Nam hôm nay và mai sau. Nhớ lại giờ phút ấy, em càng biết ơn vô hạn công lao của Chủ tịch Hồ Chí Minh và thế hệ cha ông đã hy sinh xương máu để đổi lấy tự do cho Tổ quốc. Em tự nhủ sẽ cố gắng học tập và rèn luyện thật tốt, để xứng đáng với những gì các thế hệ đi trước đã để lại.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Đáp án:
Giải thích các bước giải:
-Các câu văn miêu tả:
Trong suốt chiều dài lịch sử dân tộc Việt Nam, có những khoảnh khắc thiêng liêng đã trở thành dấu son chói lọi, in đậm trong tâm trí mỗi người dân. Ngày 2 tháng 9 năm 1945 chính là một trong những mốc son ấy – ngày Chủ tịch Hồ Chí Minh, vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc, đọc bản Tuyên ngôn Độc lập, khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Sự kiện ấy không chỉ đánh dấu một thắng lợi vĩ đại sau bao năm kháng chiến chống ách nô lệ mà còn là lời khẳng định đanh thép trước toàn thế giới: dân tộc Việt Nam đã đứng lên, tự quyết định vận mệnh của mình.
Tháng Tám năm 1945, dưới sự lãnh đạo của Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh, nhân dân cả nước vùng lên tổng khởi nghĩa, giành chính quyền về tay mình. Chỉ trong vòng nửa tháng, chính quyền đã thuộc về nhân dân từ trung ương đến các địa phương. Thực dân Pháp đã bị đánh đuổi, phát xít Nhật đầu hàng Đồng minh, chính quyền bù nhìn sụp đổ. Lúc này, nhiệm vụ cấp bách là tuyên bố với toàn dân và toàn thế giới rằng: Việt Nam đã độc lập, tự do. Chính vì vậy, lễ Tuyên ngôn Độc lập được ấn định tổ chức vào sáng 2/9/1945 tại quảng trường Ba Đình, Hà Nội.
Sáng thu hôm ấy, Hà Nội đẹp đến nao lòng. Trời xanh thẳm, từng đám mây trắng nhẹ lững lờ trôi. Gió thu nhè nhẹ mang theo hương hoa sữa, hương cốm mới. Trên khắp các con phố, từ những ngả đường lớn nhỏ, hàng vạn người từ khắp nơi nô nức đổ về quảng trường Ba Đình. Có người đi bộ, có người đạp xe, nhiều cụ già tóc bạc phơ chống gậy, nhiều em bé được cha mẹ bế trên tay. Ai cũng mặc quần áo gọn gàng, trên tay cầm cờ đỏ sao vàng, băng-rôn, khẩu hiệu. Tiếng trống, tiếng kèn vang lên rộn rã, hòa cùng tiếng nói cười râm ran. Cả Hà Nội hôm ấy như tràn ngập trong sắc đỏ rực rỡ và bầu không khí hân hoan, xúc động.
Khi kim đồng hồ chỉ đúng 14 giờ, tiếng trống vang lên báo hiệu giờ phút thiêng liêng đã tới. Trên lễ đài trang trọng giữa quảng trường, Bác Hồ bước ra, dáng người giản dị trong bộ kaki đã sờn cũ, gương mặt trầm tĩnh mà rạng rỡ. Ánh mắt của Bác quét qua biển người, như gửi gắm tình yêu thương đến từng người dân. Bác nhẹ nhàng giơ tay, ra hiệu cho mọi người im lặng. Khoảnh khắc ấy, cả quảng trường rộng lớn bỗng lặng im đến kỳ lạ, chỉ còn tiếng cờ bay phần phật trong gió thu.
Bác Hồ mở đầu bằng lời khẳng định trang nghiêm: “Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được…”. Giọng đọc của Bác chậm rãi, ấm áp nhưng vang vọng, từng câu từng chữ như khắc sâu vào tâm khảm mọi người. Khi Bác tuyên bố: “Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và sự thật đã thành một nước tự do độc lập”, cả biển người bùng nổ tiếng reo hò, vỗ tay, và những tràng pháo tay như muốn kéo dài mãi. Hàng nghìn lá cờ đỏ sao vàng tung bay rực rỡ dưới nắng vàng rực rỡ, tạo nên một khung cảnh không thể nào quên.
Từ hàng ghế phía dưới, những cụ già tóc bạc rưng rưng nước mắt. Nhiều chiến sĩ từng chiến đấu chống thực dân, phong kiến siết chặt tay đồng đội, cảm nhận giây phút thắng lợi mà bao thế hệ đã hy sinh mới có được. Những em thiếu nhi ngồi trên vai cha mẹ ngơ ngác nhưng háo hức, dường như cảm nhận được niềm vui đang lan tỏa khắp nơi. Khắp quảng trường, tiếng hô “Hồ Chủ tịch muôn năm!” vang lên liên tiếp, hòa cùng tiếng hát vang dậy bài “Diệt phát xít” và “Tiến quân ca”.
Giây phút bản Tuyên ngôn Độc lập kết thúc cũng là lúc trang sử mới của dân tộc mở ra. Từ đây, dân tộc Việt Nam bước vào kỷ nguyên độc lập, tự do, tự mình làm chủ đất nước. Những lời Bác Hồ đọc không chỉ là tuyên bố với đồng bào, mà còn là lời khẳng định với toàn thế giới rằng Việt Nam sẽ kiên quyết bảo vệ nền độc lập vừa giành được.
Sự kiện Bác Hồ đọc Tuyên ngôn Độc lập ngày 2/9/1945 mãi mãi là khoảnh khắc thiêng liêng, là niềm tự hào bất diệt của dân tộc Việt Nam. Hình ảnh Bác đứng giữa Quảng trường Ba Đình, giọng nói vang vọng giữa trời thu Hà Nội, sẽ còn in sâu trong trái tim mỗi người Việt Nam hôm nay và mai sau. Nhớ lại giờ phút ấy, em càng biết ơn vô hạn công lao của Chủ tịch Hồ Chí Minh và thế hệ cha ông đã hy sinh xương máu để đổi lấy tự do cho Tổ quốc. Em tự nhủ sẽ cố gắng học tập và rèn luyện thật tốt, để xứng đáng với những gì các thế hệ đi trước đã để lại.
$\\$
-Các chi tiết biểu cảm
Trong suốt chiều dài lịch sử dân tộc Việt Nam, có những khoảnh khắc thiêng liêng đã trở thành dấu son chói lọi, in đậm trong tâm trí mỗi người dân. Ngày 2 tháng 9 năm 1945 chính là một trong những mốc son ấy – ngày Chủ tịch Hồ Chí Minh, vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc, đọc bản Tuyên ngôn Độc lập, khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Sự kiện ấy không chỉ đánh dấu một thắng lợi vĩ đại sau bao năm kháng chiến chống ách nô lệ mà còn là lời khẳng định đanh thép trước toàn thế giới: dân tộc Việt Nam đã đứng lên, tự quyết định vận mệnh của mình.
Tháng Tám năm 1945, dưới sự lãnh đạo của Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh, nhân dân cả nước vùng lên tổng khởi nghĩa, giành chính quyền về tay mình. Chỉ trong vòng nửa tháng, chính quyền đã thuộc về nhân dân từ trung ương đến các địa phương. Thực dân Pháp đã bị đánh đuổi, phát xít Nhật đầu hàng Đồng minh, chính quyền bù nhìn sụp đổ. Lúc này, nhiệm vụ cấp bách là tuyên bố với toàn dân và toàn thế giới rằng: Việt Nam đã độc lập, tự do. Chính vì vậy, lễ Tuyên ngôn Độc lập được ấn định tổ chức vào sáng 2/9/1945 tại quảng trường Ba Đình, Hà Nội.
Sáng thu hôm ấy, Hà Nội đẹp đến nao lòng. Trời xanh thẳm, từng đám mây trắng nhẹ lững lờ trôi. Gió thu nhè nhẹ mang theo hương hoa sữa, hương cốm mới. Trên khắp các con phố, từ những ngả đường lớn nhỏ, hàng vạn người từ khắp nơi nô nức đổ về quảng trường Ba Đình. Có người đi bộ, có người đạp xe, nhiều cụ già tóc bạc phơ chống gậy, nhiều em bé được cha mẹ bế trên tay. Ai cũng mặc quần áo gọn gàng, trên tay cầm cờ đỏ sao vàng, băng-rôn, khẩu hiệu. Tiếng trống, tiếng kèn vang lên rộn rã, hòa cùng tiếng nói cười râm ran. Cả Hà Nội hôm ấy như tràn ngập trong sắc đỏ rực rỡ và bầu không khí hân hoan, xúc động.
Khi kim đồng hồ chỉ đúng 14 giờ, tiếng trống vang lên báo hiệu giờ phút thiêng liêng đã tới. Trên lễ đài trang trọng giữa quảng trường, Bác Hồ bước ra, dáng người giản dị trong bộ kaki đã sờn cũ, gương mặt trầm tĩnh mà rạng rỡ. Ánh mắt của Bác quét qua biển người, như gửi gắm tình yêu thương đến từng người dân. Bác nhẹ nhàng giơ tay, ra hiệu cho mọi người im lặng. Khoảnh khắc ấy, cả quảng trường rộng lớn bỗng lặng im đến kỳ lạ, chỉ còn tiếng cờ bay phần phật trong gió thu.
Bác Hồ mở đầu bằng lời khẳng định trang nghiêm: “Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được…”. Giọng đọc của Bác chậm rãi, ấm áp nhưng vang vọng, từng câu từng chữ như khắc sâu vào tâm khảm mọi người. Khi Bác tuyên bố: “Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và sự thật đã thành một nước tự do độc lập”, cả biển người bùng nổ tiếng reo hò, vỗ tay, và những tràng pháo tay như muốn kéo dài mãi. Hàng nghìn lá cờ đỏ sao vàng tung bay rực rỡ dưới nắng vàng rực rỡ, tạo nên một khung cảnh không thể nào quên.
Từ hàng ghế phía dưới, những cụ già tóc bạc rưng rưng nước mắt. Nhiều chiến sĩ từng chiến đấu chống thực dân, phong kiến siết chặt tay đồng đội, cảm nhận giây phút thắng lợi mà bao thế hệ đã hy sinh mới có được. Những em thiếu nhi ngồi trên vai cha mẹ ngơ ngác nhưng háo hức, dường như cảm nhận được niềm vui đang lan tỏa khắp nơi. Khắp quảng trường, tiếng hô “Hồ Chủ tịch muôn năm!” vang lên liên tiếp, hòa cùng tiếng hát vang dậy bài “Diệt phát xít” và “Tiến quân ca”.
Giây phút bản Tuyên ngôn Độc lập kết thúc cũng là lúc trang sử mới của dân tộc mở ra. Từ đây, dân tộc Việt Nam bước vào kỷ nguyên độc lập, tự do, tự mình làm chủ đất nước. Những lời Bác Hồ đọc không chỉ là tuyên bố với đồng bào, mà còn là lời khẳng định với toàn thế giới rằng Việt Nam sẽ kiên quyết bảo vệ nền độc lập vừa giành được.
Sự kiện Bác Hồ đọc Tuyên ngôn Độc lập ngày 2/9/1945 mãi mãi là khoảnh khắc thiêng liêng, là niềm tự hào bất diệt của dân tộc Việt Nam. Hình ảnh Bác đứng giữa Quảng trường Ba Đình, giọng nói vang vọng giữa trời thu Hà Nội, sẽ còn in sâu trong trái tim mỗi người Việt Nam hôm nay và mai sau. Nhớ lại giờ phút ấy, em càng biết ơn vô hạn công lao của Chủ tịch Hồ Chí Minh và thế hệ cha ông đã hy sinh xương máu để đổi lấy tự do cho Tổ quốc. Em tự nhủ sẽ cố gắng học tập và rèn luyện thật tốt, để xứng đáng với những gì các thế hệ đi trước đã để lại.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin
5066
15769
7507
t tưởng nói thế m phải ngại chứ 😔
1811
1448
1439
:)))
1811
1448
1439
t ngại tht =="
5066
15769
7507
:)) t nói t còn thấy ngại 👽
1811
1448
1439
;-;
1811
1448
1439
thôi ha , t choi cái đã
5066
15769
7507
kh muốn nhắn thì nói thẳng 😏
1811
1448
1439
đâu :(