

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!

“Con người giống như núi ô cửa kính khác màu. Núi ô cửa này sẽ sáng lấp lánh khi mặt trời chiếu tỏa. Nhưng khi đem xuống, vẻ đẹp thực sự ở chúng sẽ bị lộ rõ. Chỉ có ánh sáng từ bên trong.” Câu nói giàu hình ảnh trong cuốn Những nụ hồng xanh (NXB Nước Việt Nam, 2024) như một lời thức tỉnh sâu sắc về giá trị nội tại của con người. Cuộc sống không chỉ là hành trình hướng ra bên ngoài để tìm kiếm ánh hào quang, mà còn là hành trình quay về bên trong, khám phá và nuôi dưỡng ánh sáng từ chính mình. Mỗi người cần trở thành ánh sáng của chính mình bởi đó là con đường tất yếu để sống trọn vẹn, bản lĩnh và đầy ý nghĩa.
“Anh sáng từ bên trong” là gì. Đó không phải là thứ ánh sáng hữu hình, mà là biểu tượng cho nội lực, phẩm chất, niềm tin, tri thức và lý tưởng sống những điều thuộc về bản chất, không bị chi phối bởi hoàn cảnh bên ngoài. Con người như những ô cửa kính nhiều màu, tưởng như lung linh rực rỡ khi ánh mặt trời chiếu rọi đó là lúc con người nhận được sự nâng đỡ từ hoàn cảnh, từ danh tiếng, tiền bạc hay ánh nhìn ngưỡng mộ. Nhưng khi ánh sáng bên ngoài ấy tắt đi, chỉ còn lại chính mình trần trụi và nguyên bản. Và khi ấy, chỉ những ai có ánh sáng từ nội tâm mới thật sự tiếp tục tỏa rạng.
Câu nói gợi ra sự trăn trở: Nếu ánh sáng bên ngoài mất đi, bạn còn lại gì? Hai vế câu song song nhưng đối lập. Một bên là vẻ đẹp nhờ ánh sáng ngoại cảnh, một bên là vẻ đẹp tồn tại bền vững từ bên trong. Nó đặt con người trước lựa chọn: trở thành một tấm kính chỉ phản chiếu hay trở thành một nguồn sáng đích thực. Và ánh sáng nội tâm ấy – không ồn ào, không phô bày lại chính là vẻ đẹp chân chính và bền vững nhất của mỗi con người
Vậy vì sao mỗi người cần trở thành ánh sáng riêng của chính mình? Bởi lẽ đó mới là thứ ánh sáng chân thực, không bị điều kiện hóa bởi sự đổi thay của thế giới. Một người sống có ánh sáng riêng sẽ không phụ thuộc vào sự công nhận của người khác, không dễ bị chao đảo trước thử thách và đủ khả năng vượt qua bóng tối bằng sức mạnh nội tại. Ánh sáng đó chính là niềm tin vào bản thân, ý chí vươn lên, lòng yêu thương và sự chân thành. Khi bạn có ánh sáng bên trong, bạn không chỉ soi đường cho chính mình mà còn có thể trở thành nguồn cảm hứng cho người khác.
Sống và tạo ra ánh sáng cho chính mình mang lại nhiều ý nghĩa. Nó giúp cuộc sống thêm trọn vẹn, khẳng định cá tính, bản lĩnh riêng biệt; đó là nền tảng đưa con người chạm đến thành công và hạnh phúc chân thật. Đồng thời, cá nhân không bị cuốn theo đám đông hay ảo ảnh vật chất, ta giữ vững được giá trị riêng và tự kiến tạo nên một cuộc đời có ý nghĩa. Đó là cách sống sâu sắc, bền vững, đầy tự chủ và đáng kính trọng.
Nếu chỉ mải mê tìm kiếm thứ ánh sáng bên ngoài như danh vọng, vật chất, địa vị, vẻ đẹp bề ngoài… thì đến một thời điểm nào đó, những hào quang ấy sẽ phai tàn. Khi ấy, con người dễ rơi vào khủng hoảng, mất phương hướng, thậm chí đánh mất chính mình. Chỉ có ánh sáng nội tâm được tạo nên từ tri thức, nhân cách và trải nghiệm mới tồn tại mãi mãi và tỏa rạng trong mọi hoàn cảnh.
Vậy, làm sao để trở thành ánh sáng của chính mình? Trước hết, hãy không ngừng học tập và làm giàu vốn tri thức bởi tri thức là nền móng của tự do và bản lĩnh. Bên cạnh đó, hãy sống có trách nhiệm, sống tử tế với người khác và trung thực với chính mình. Biết lắng nghe bản thân, kiên trì với mục tiêu, luôn gìn giữ những giá trị sống tốt đẹp đó chính là cách chúng ta thắp sáng chính mình, dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào.
Có thể ánh sáng bên ngoài sẽ mờ đi khi màn đêm buông xuống, nhưng ánh sáng bên trong nếu được nuôi dưỡng sẽ là ngọn lửa bất diệt dẫn lối ta qua bóng tối. Đừng chỉ là tấm kính phản chiếu ánh sáng người khác. Hãy là mặt trời nhỏ bé nhưng bền bỉ của chính mình âm thầm mà kiêu hãnh tỏa sáng trong suốt hành trình sống. Dù bạn có là violet xanh hay hoa hồng đỏ thì bạn vẫn tỏa sáng theo cách của riêng mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Ánh sáng bên trong mỗi con người là thứ không thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng lại có sức mạnh soi rọi cả thế giới nội tâm lẫn tác động ra bên ngoài.
Tựa như những ô kính màu lấp lánh dưới ánh nắng, con người cũng có thể tỏa sáng nhờ vào các điều kiện bên ngoài: sự công nhận, thành công, danh tiếng, hay hoàn cảnh thuận lợi. Nhưng khi đêm xuống khi không còn sự chiếu rọi từ ngoại cảnh thì chính ánh sáng từ nội tâm mới là thứ giữ cho chúng ta không lạc hướng, không mờ nhạt, không cô đơn.
Và tại sao ta cần giữ cho ánh sáng ấy luôn rực rỡ? Vì cuộc đời không phải lúc nào cũng là ban ngày. Sẽ có những khoảnh khắc tối tăm, những mất mát, thất bại và chông chênh. Những lúc ấy, chỉ có ánh sáng từ bên trong mới giúp ta định hướng, vượt qua, và tiếp tục tỏa sáng không phải để rực rỡ cho người khác nhìn, mà để giữ trọn sự sống động cho chính tâm hồn mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin