

giup voiiiii : Viết đoạn văn (khoảng 7 – 9 câu) phân tích tâm trạng của người chinh phụ thể hiện trong bốn câu thơ sau:
Chàng thì đi cõi xa mưa gió,
Thiếp thì về buồng cũ chiếu chăn.
Đoái trông theo đã cách ngăn,
Tuôn màu mây biếc trải ngần núi xanh.
(Chinh phụ ngâm, nguyên tác của Đặng Trần Côn, bản dịch của Đoàn Thị Điểm (?))
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
`@` Bốn câu thơ mở ra một bức tranh đầy xót xa về sự chia ly, thể hiện rõ nét tâm trạng đau khổ của người chinh phụ. Ngay từ hai câu đầu, sự đối lập giữa "chàng" nơi "cõi xa mưa gió" và "thiếp" nơi "buồng cũ chiếu chăn" đã khắc họa một khoảng cách không gian và số phận nghiệt ngã, khiến nàng cảm thấy lẻ loi, cô đơn đến tột cùng. "Đoái trông theo đã cách ngăn" cho thấy một khoảnh khắc níu kéo vô vọng, ánh mắt nàng dõi theo bóng chồng khuất dần, nhưng mọi nỗ lực đều bị chặn lại bởi không gian vô tận. Cảm giác bất lực dâng trào khi "Tuôn màu mây biếc trải ngần núi xanh" không phải là cảnh đẹp mà là sự trải dài của nỗi nhớ, của không gian xa cách như vô tận. Thiên nhiên hùng vĩ bỗng trở thành biểu tượng của sự ngăn trở, nhấn chìm hy vọng và nỗi chờ mong, đẩy tâm trạng người chinh phụ vào nỗi sầu muộn triền miên.
`#@` naruto `@#`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Người chinh phụ trong bốn câu thơ trên hiện lên với tâm trạng đầy chia ly và nuối tiếc, một sự đối lập gay gắt giữa hiện thực và mong ước. Nàng đau đớn nhận ra sự cách biệt địa lý và số phận: "Chàng thì đi cõi xa mưa gió" - gợi lên hình ảnh người chồng phải đối mặt với hiểm nguy, gian khổ nơi chiến trường xa xôi, trong khi "Thiếp thì về buồng cũ chiếu chăn" - là sự trở về với nỗi cô đơn, quạnh hiu của chốn phòng khuê. Cảm giác bất lực và hụt hẫng dâng trào khi nàng "Đoái trông theo đã cách ngăn", ánh mắt dõi theo bóng hình phu quân nhưng chỉ còn thấy xa xăm. Nỗi buồn càng thêm sâu sắc khi khung cảnh thiên nhiên dường như cũng nhuốm màu tâm trạng: "Tuôn màu mây biếc trải ngần núi xanh" không còn là cảnh đẹp thơ mộng mà trở thành bức màn chia cắt, tô đậm thêm khoảng cách vời vợi giữa người đi và người ở, khiến lòng nàng càng thêm nặng trĩu sầu muộn và nhớ nhung khôn nguôi.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin