

Giúp mình với ạ
Mình cảm ơn
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án:
Tóm tắt nội dung văn bản và cho biết câu chuyện dựa trên bối cảnh sự kiện lịch sử nào?
Văn bản kể về Trần Quốc Toản – một thiếu niên anh hùng tuổi còn thơ nhưng khí phách đã rực rỡ như một vì sao sớm. Khi hội nghị Bình Than diễn ra – nơi các bậc vương công thượng tướng họp bàn việc nước, Trần Quốc Toản dù tha thiết muốn được góp sức bảo vệ non sông vẫn bị từ chối vì chưa đủ tuổi. Không vì thế mà chùn bước, cậu lặng lẽ lui về, nuôi chí lớn, tự chiêu mộ binh sĩ, luyện quân, góp máu mình vào bản anh hùng ca dựng nước giữ nước. Câu chuyện đặt trong bối cảnh lịch sử cuối thế kỷ XIII, khi quân Nguyên – Mông lăm le xâm lược nước ta lần thứ hai. Triều đình nhà Trần gấp rút chuẩn bị lực lượng, họp bàn kế sách chống giặc tại bến Bình Than – một sự kiện mang tính quyết định của thời đại.
Hoài Văn hầu Trần Quốc Toản có tâm trạng như thế nào khi phải đứng trên bờ nhìn quang cảnh một sự kiện đặc biệt đang diễn ra ở bến Bình Than?
Tâm trạng của Trần Quốc Toản khi đứng nhìn hội nghị Bình Than là sự quặn thắt của một trái tim tuổi trẻ mang chí lớn. Đó là cảm giác tủi hổ, phẫn uất, đau đáu vì không được góp phần vào việc lớn trong khi vận mệnh giang sơn đang lung lay. Cậu “nghiến răng”, “bàn tay nắm chặt”, “mắt đỏ hoe” – từng chi tiết như những nét khắc tạc tâm hồn đang sục sôi của một người con yêu nước đến quặn lòng. Tâm trạng ấy không chỉ là giận dữ vì bị từ chối, mà còn là nỗi đau của một trái tim đã sớm hòa nhịp với vận mệnh Tổ quốc. Đó là minh chứng cho một tinh thần “trẻ nhưng không nhỏ”, một khát vọng cháy bùng trong tim non.
Khi bị quân Thánh Dực ngăn cản không được vào gặp vua, Trần Quốc Toản có hành động gì khác thường? Vì sao cậu hành động như vậy?
Hành động “khác thường” của Trần Quốc Toản là lập tức quay ngựa đi, nhưng không phải để bỏ cuộc, mà để chuẩn bị cho một con đường lớn hơn: âm thầm mộ quân, luyện binh, tự mình trở thành một vị tướng thực thụ. Cậu không vùng vằng, không than khóc, mà âm thầm chuyển nỗi uất hận thành hành động thiết thực. Chính hành động này thể hiện rõ sự trưởng thành sớm trong tư duy và khí chất phi thường của cậu – một người không cần đợi được “cho phép” mới cống hiến cho non sông. Sự “khác thường” ấy là tiếng sấm giữa trời trẻ, là lời tuyên ngôn của một người anh hùng tuổi nhỏ mà tầm vóc lớn lao.
Chứng kiến hành động và nghe lời tâu bày của Trần Quốc Toản, vua Thiệu Bảo có thái độ và cách xử lý như thế nào? Thái độ và cách xử lý đó cho thấy điều gì ở vị vua này?
Vua Thiệu Bảo – tức Trần Nhân Tông – đã xử lý với một sự bao dung nhưng cũng rất nghiêm cẩn. Dù cảm động trước tấm lòng son sắt của Trần Quốc Toản, vua vẫn kiên quyết từ chối cho vào dự hội nghị vì quy củ triều đình không thể dễ dãi. Tuy nhiên, sự cảm động của vua được thể hiện tinh tế qua ánh nhìn, sự ghi nhận thầm lặng và sau này là sự trọng dụng cậu trong kháng chiến. Thái độ ấy phản ánh sự minh triết và cẩn trọng của một minh quân – người vừa biết đặt kỷ cương lên trên, vừa trân trọng từng mầm sống yêu nước đang nảy nở. Một vị vua vừa cứng rắn trong phép nước, vừa mềm lòng trước tình yêu nước chân thành.
Trong lời người kể chuyện có đôi chỗ xen vào những ý nghĩ thầm kín của nhân vật Trần Quốc Toản. Nêu một vài trường hợp và phân tích tác dụng của sự đan xen đó.
Những ý nghĩ thầm kín của Trần Quốc Toản được xen vào một cách tự nhiên và tinh tế, tiêu biểu như: “Cậu lặng thinh, nuốt hận vào lòng”, “Chưa đủ tuổi thì luyện cho đủ tài”, “Không cho góp mặt thì góp sức sau lưng”. Những lời ấy như lời độc thoại nội tâm, giúp người đọc lắng sâu hơn vào thế giới tâm hồn của cậu bé Hoài Văn. Thủ pháp đan xen ấy khiến nhân vật không còn là biểu tượng xa lạ mà trở nên gần gũi, có chiều sâu, có suy nghĩ riêng, có tâm trạng thực. Qua đó, nhà văn không chỉ dựng nên dáng vóc của một anh hùng, mà còn khắc họa vẻ đẹp tinh thần của một con người đang lớn dậy cùng vận mệnh đất nước.
Những nét tính cách nào của Trần Quốc Toản được thể hiện qua lời đối thoại với các nhân vật khác trong truyện?
Qua lời đối thoại, ta thấy nổi bật ở Trần Quốc Toản là sự khẳng khái, lòng trung nghĩa, ý chí sắt đá và bản lĩnh hơn người. Khi bị vua từ chối, cậu không nài nỉ mà lặng lẽ rút lui, chứng tỏ cậu biết kính trên nhường dưới. Khi giao tiếp với tướng sĩ, lời lẽ cậu dứt khoát, khí phách: “Ta chưa đủ tuổi, nhưng lòng ta đủ đầy cho giang sơn này!” – lời lẽ như một lời thề, cho thấy sự trưởng thành phi thường. Chính trong ngôn từ của cậu – từ ánh mắt đến khẩu khí – đều ánh lên tinh thần: “Tuổi nhỏ chí không nhỏ, vai vẫn gánh non sông.”
Trong truyện này, ngôn ngữ kể chuyện và ngôn ngữ nhân vật đều mang đậm màu sắc lịch sử. Nêu một số ví dụ và phân tích tác dụng.
Ngôn ngữ kể chuyện giàu chất cổ kính, ví dụ như “ngự giá đến bến Bình Than”, “chiếu chỉ ban xuống”, “ngài ngự”,… giúp tạo nên không khí trang trọng, thiêng liêng, đưa người đọc trở về bối cảnh lịch sử xưa. Ngôn ngữ nhân vật cũng đậm chất hào khí Đông A: “Không được góp mặt, ta góp máu”, “Dù là cỏ rác cũng xin làm tấm lá che cho đất mẹ”… Những cách nói ấy không chỉ giàu hình ảnh mà còn chất chứa hồn thiêng sông núi, làm nổi bật khí phách thời Trần. Chúng góp phần truyền cảm xúc, dựng lại một thời đại vàng son và gieo vào lòng người đọc niềm tự hào dân tộc.
Hãy khái quát chủ đề của văn bản và cho biết cần cứ vào đâu em khái quát như vậy.
Chủ đề của văn bản chính là ngợi ca lòng yêu nước nồng nàn, tinh thần dũng cảm và khát vọng cống hiến mãnh liệt của tuổi trẻ trong công cuộc giữ gìn đất nước. Dù còn nhỏ tuổi, Trần Quốc Toản đã mang trong tim cả giang sơn, sẵn sàng chiến đấu vì nghĩa lớn. Em khái quát chủ đề này dựa vào hành động kiên cường, tâm trạng sục sôi và quyết tâm bất khuất của nhân vật chính trong toàn bộ truyện. Đó cũng là minh chứng cho nhận định của Chế Lan Viên: “Ôi Tổ quốc, nếu cần, ta chết – cho mỗi ngôi nhà, ngọn núi, con sông…”
Giải thích các bước giải:
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin