

giúp t vsssssssssssssss
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án`+`Giải thích các bước giải:
⭒`@`⭒
$\text{Câu 1.}$
`-` Văn bản được viết theo thể thơ tự do. Đây là thể thơ không bị ràng buộc bởi số câu, số chữ, không theo quy luật niêm luật khắt khe như thơ Đường hoặc lục bát.
$\text{Câu 2.}$
`-` Những hình ảnh miêu tả sự vất vả của bà là: “ba tháng nhọc nhằn nuôi mày lớn lúa ơi”, “hoa cỏ may đan chéo bàn chân bà tứa máu”, “mồ hôi xuống như mưa là tháng sáu”, “lưng bà còng lưng lúa trĩu như nhau”, “suốt một đời không đi ra ngoài mái đình bến nước”.
`=>` Đó là những hình ảnh chân thực, đầy xúc động, khắc họa một người bà tảo tần, lam lũ, gắn trọn đời mình với ruộng đồng, với đất đai, với công việc đồng áng nặng nhọc nhưng đầy yêu thương và hi sinh.
$\text{Câu 3.}$
`-` Biện pháp tu từ so sánh trong hai câu thơ “Nỗi vất vả ấy lấy gì mà đo được. Như hạt thóc nảy mầm trổ bông” đã góp phần tạo nên chiều sâu xúc cảm và ý nghĩa nhân văn cho bài thơ. Nỗi vất vả của bà không thể cân đong đo đếm bằng những thứ cụ thể, mà chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim, như những hạt thóc thầm lặng hấp thụ bao giọt mồ hôi, bao giấc ngủ chập chờn, để rồi hóa thành những bông lúa no tròn trĩu hạt. Sự ví von ấy khiến người đọc thấm thía hơn về giá trị của lao động và tình yêu thương thầm lặng, bền bỉ mà người bà dành cho cuộc sống và cho thế hệ sau.
$\text{Câu 4.}$
`-` Hình ảnh người bà luôn gắn liền với kí ức tuổi thơ bởi bà không chỉ là người nâng bước ta những tháng ngày đầu tiên mà còn là hiện thân của yêu thương, của sự hi sinh, tảo tần và gắn bó.Trong bài thơ “Tháng năm của bà”, người bà hiện lên giữa cánh đồng quê với bao nỗi nhọc nhằn, chịu thương chịu khó, suốt đời chỉ quanh quẩn bên mái đình, bến nước.Hình ảnh bà gặt lúa, lưng còng, bàn chân tứa máu, mồ hôi nhỏ như mưa thấm vào đất, vào hạt thóc, trở thành biểu tượng thiêng liêng của sự sống, của quê hương, của tình yêu không bao giờ phai nhạt trong trái tim mỗi con người. Những ký ức về bà luôn dịu dàng, ấm áp và thổn thức, vì bà là người gìn giữ nếp nhà, là người gieo hạt giống yêu thương cho cuộc đời cháu con. Khi lớn lên, giữa bộn bề cuộc sống, người ta dễ quên nhiều thứ, nhưng bóng dáng lưng còng của bà, giọng nói, đôi bàn tay thô ráp, những mùa gặt tháng năm bên ruộng lúa quê hương thì không bao giờ phai nhòa trong ký ức.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Câu 1:
Đoạn thơ trên được viết theo thể thơ tự do
Câu 2:
Các hình ảnh thiên nhiên và sự vật xuất hiện trong đoạn thơ là: đàn ve, trời xanh, cành ổi, gió, cây, hoa cỏ, đường sắt, tàu.
Câu 3:
BP so sánh “nhọc nhằn như cây lặn vào đất” gợi ra sự hy sinh âm thầm, bền bỉ của bà như cái cách cây hút nhựa sống từ đất để nuôi thân mà không ai nhìn thấy. Câu thơ vừa gợi hình ảnh bà vất vả suốt đời vì con cháu, vừa thể hiện sự mất mát khi bà không còn nữa.
`->` So sánh “hoa cỏ đàn cháu bên chân bà tỏa mát” tạo cảm giác êm dịu, thanh bình, thể hiện sự yên nghỉ của bà như một phần của thiên nhiên, và sự gắn bó sâu sắc của con cháu với bà ngay cả khi bà đã khuất.
Câu 4:
Tuổi thơ của mỗi người là một cánh đồng ký ức mênh mang, nơi thấp thoáng bóng dáng một người bà với bàn tay gầy gò, dáng lưng còng và ánh mắt hiền từ như sương sớm. Người bà không chỉ hiện diện trong từng bữa cơm nghèo, trong tiếng ru đêm hay chiếc áo bạc màu phơi trước hiên nhà, mà còn in đậm trong trái tim ta như một phần không thể tách rời của tuổi nhỏ. Những gì bà để lại dù nhỏ bé và giản dị lại có sức sống lâu bền, trở thành nơi ta luôn tìm về khi lòng chênh chao giữa cuộc sống. Trong bài thơ, hình ảnh người bà hiện lên vừa gần gũi, vừa sâu lắng, như một phần linh hồn của tháng năm tuổi thơ. Dù bà đã khuất, sự nhọc nhằn, yêu thương và đức hy sinh của bà vẫn lặng lẽ tỏa bóng trong tâm hồn cháu con. Người bà bằng tất cả sự lặng thầm của mình đã trở thành biểu tượng bất diệt của cội nguồn, của yêu thương và ký ức không bao giờ phai nhạt trong đời người.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin