

Viết bài văn nghị luận xã hội nêu rõ vai trò và ý nghĩa cội nguồn (con người cần luôn nhớ về cội nguồn)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trong dòng chảy không ngừng của cuộc sống hiện đại nơi con người mải miết chạy theo công nghệ, tiện nghi và tốc độ có một điều thiêng liêng vẫn luôn tồn tại và cần được gìn giữ: cội nguồn. Nhớ về cội nguồn không chỉ là hành động tri ân, mà còn là cách con người giữ gìn bản sắc, tìm thấy chính mình giữa cuộc sống nhiều biến động.
“Uống nước nhớ nguồn”, “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” những lời dạy giản dị ấy đã ăn sâu vào tâm thức người Việt từ ngàn đời. Cội nguồn không chỉ là gốc gác gia đình, dòng họ, mà còn là truyền thống dân tộc, văn hóa, lịch sử đã hun đúc nên một con người. Nhớ về cội nguồn là ý thức biết ơn những người đi trước, những thế hệ đã hi sinh, dựng xây và bảo vệ cho ta có được cuộc sống hôm nay.
Cội nguồn là la bàn tinh thần giúp con người không lạc lối giữa dòng xoáy hiện đại hóa và toàn cầu hóa. Trong thời đại mà trí tuệ nhân tạo, mạng xã hội và công nghệ có thể “định hình” thói quen sống, người ta càng dễ quên đi những giá trị truyền thống, thậm chí thờ ơ với chính nơi mình sinh ra. Thế nhưng, chính sự kết nối với nguồn gốc lại giúp con người giữ được căn tính, biết mình là ai và vì điều gì mà sống.
Thực tế cho thấy, nhiều người thành đạt vẫn luôn hướng về cội nguồn như một điểm tựa tinh thần. Chủ tịch Hồ Chí Minh người từng bôn ba khắp năm châu nhưng chưa bao giờ quên gốc rễ dân tộc. Trong những năm xa Tổ quốc, Người luôn giữ gìn tiếng Việt, luôn nhắc đến quê hương với sự thương nhớ sâu nặng. Hay như mỗi dịp Tết đến xuân về, dù ở nơi đâu, người Việt đều cố gắng về quê, thắp nén nhang lên bàn thờ tổ tiên, dẫu chỉ là một hành động nhỏ, nhưng đầy ý nghĩa.
Ngược lại, sống mà quên cội nguồn dễ khiến con người mất phương hướng, trở nên vô cảm và trống rỗng. Một người trẻ không biết ơn cha mẹ, không biết gì về truyền thống dân tộc, thì làm sao có thể trưởng thành đúng nghĩa? Một đất nước mà thế hệ tương lai quay lưng với lịch sử, thì làm sao có thể phát triển bền vững?
Nhớ về cội nguồn không phải là sống trong quá khứ, mà là mang theo giá trị quá khứ để bước vào tương lai một cách vững chãi và sâu sắc hơn. Đó là cách để con người sống tử tế hơn, biết yêu thương và biết ơn hơn\ những điều không một công nghệ nào có thể thay thế.
Dẫu cuộc sống có đổi thay, thời đại có bước sang bao chương mới, thì ý thức về cội nguồn vẫn là sợi chỉ đỏ dẫn đường cho mỗi con người giữa mê cung của thời cuộc. Đó là nơi ta trở về khi mỏi mệt, là ngọn lửa âm thầm sưởi ấm những khoảng trống trong tâm hồn. Giữ gìn cội nguồn không chỉ là giữ một phần ký ức, mà là gìn giữ bản sắc, lòng biết ơn và chiều sâu của nhân cách. Người biết quay về với gốc rễ mình, dẫu đi xa đến đâu, cũng không bao giờ lạc bước giữa đời.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin