

Đề bài: Kể lại một hoạt động xã hội giàu ý nghĩa mà em đã tham gia.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bài làm:
Trong vô vàn những trang ký ức của tuổi học trò, có lẽ chuyến tình nguyện tại Trung tâm Bảo trợ Xã hội của thành phố vào một chiều hè oi ả vẫn luôn là kỷ niệm rực rỡ và đáng nhớ nhất trong em. Đó là hoạt động ý nghĩa mang tên "Ánh Nắng Sẻ Chia", do Đoàn trường phát động với mong muốn mang lại chút hơi ấm và niềm vui cho những mảnh đời kém may mắn. Từ lâu, em đã ấp ủ mong muốn được góp sức vào những việc làm ý nghĩa cho cộng đồng, và cơ hội này thực sự đã chạm đến trái tim em.
Trước ngày khởi hành, không khí chuẩn bị của cả nhóm tình nguyện vô cùng sôi nổi. Chúng em đã dành nhiều buổi chiều để phân loại quần áo cũ, sách vở, đồ chơi quyên góp được, rồi tỉ mỉ gói ghém thành những phần quà nhỏ. Mỗi gói quà không chỉ chứa đựng vật chất mà còn gửi gắm cả tấm lòng yêu thương, sẻ chia. Em còn nhớ, buổi tập huấn về cách giao tiếp và ứng xử với người già, trẻ nhỏ tại trung tâm đã giúp chúng em tự tin hơn rất nhiều. Ai nấy đều háo hức, mong chờ đến ngày được trực tiếp mang những yêu thương đó đến tận tay mọi người.
Ngày hoạt động bắt đầu trong tiết trời nắng nhẹ. Đến nơi, cảm giác đầu tiên của em là một sự pha trộn giữa bỡ ngỡ và xúc động. Trung tâm tuy không quá khang trang nhưng gọn gàng, sạch sẽ, và ẩn chứa nhiều câu chuyện thầm lặng. Chúng em được chia thành các nhóm nhỏ, mỗi nhóm phụ trách một khu vực hoặc một hoạt động cụ thể. Em cùng vài người bạn được phân công vào khu vực của các em nhỏ. Nhiệm vụ của chúng em là trò chuyện, chơi đùa và cùng các em đọc sách. Ban đầu, em có chút ngại ngùng, nhưng rồi sự hồn nhiên, vô tư của các em đã nhanh chóng xóa tan mọi khoảng cách. Chúng em cùng nhau xếp hình, vẽ tranh, và hát vang những bài hát thiếu nhi. Tiếng cười giòn tan của các em như xua đi mọi mệt mỏi, làm bừng sáng cả căn phòng. Em đặc biệt ấn tượng với ánh mắt trong veo của một bé gái nhỏ, luôn nắm chặt tay em khi em đọc truyện. Ánh mắt ấy như một lời cảm ơn thầm lặng, sưởi ấm trái tim em.
Sau đó, chúng em di chuyển sang khu vực của các cụ già neo đơn. Ở đây, công việc chủ yếu là lắng nghe, trò chuyện và giúp đỡ các cụ những việc nhỏ như bóc cam, quạt mát. Em được nghe những câu chuyện về cuộc đời các cụ, có buồn, có vui, nhưng đều chất chứa nhiều trải nghiệm. Khi em giúp một cụ bà lớn tuổi chải tóc, cụ nắm lấy tay em và nói: "Con gái giống bà ngoại của ta lắm!". Giọng cụ run run, nhưng ánh mắt lại thật hiền từ. Khoảnh khắc ấy, em bỗng thấy như mình được kết nối với một phần ký ức, một phần lịch sử. Tuy chỉ là những hành động nhỏ, nhưng em cảm nhận được sự ấm áp, vơi bớt đi nỗi cô đơn trong lòng các cụ.
Chuyến đi tình nguyện đó đã để lại trong em nhiều cảm xúc và bài học vô cùng sâu sắc. Em nhận ra rằng, cuộc sống không phải lúc nào cũng thuận lợi, và vẫn còn đó rất nhiều người cần được sẻ chia, yêu thương. Hạnh phúc không phải là những gì mình nhận được, mà đôi khi chỉ đơn giản là được nhìn thấy nụ cười trên môi người khác, được góp một phần nhỏ bé của mình để làm cuộc sống này tốt đẹp hơn. Hoạt động "Ánh Nắng Sẻ Chia" đã giúp em trưởng thành hơn, biết trân trọng những gì mình đang có và cảm thấy có trách nhiệm hơn với cộng đồng. Em tin rằng, mỗi hành động tử tế, dù nhỏ bé đến đâu, cũng có thể tạo nên những giá trị lớn lao, thắp sáng niềm hy vọng cho những mảnh đời còn khó khăn.
$#ilovespamcct3$ chúc tus học tốt !!!
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bài làm
Mỗi dịp hè về, em luôn háo hức mong chờ được tham gia các hoạt động do nhà trường tổ chức. Trong số đó, hoạt động quyên góp sách vở và quần áo cho trẻ em vùng cao mà em tham gia vào mùa hè năm ngoái là một kỷ niệm vô cùng đáng nhớ.
Ngay từ khi thầy cô phát động chương trình, cả lớp em đã hưởng ứng rất nhiệt tình. Ai cũng muốn góp một phần nhỏ bé của mình để mang lại niềm vui cho các bạn nhỏ còn khó khăn. Em đã về nhà, cùng mẹ lựa chọn những bộ quần áo còn mới, sạch sẽ nhưng em không còn mặc nữa. Bên cạnh đó, em còn mang đến những quyển truyện thiếu nhi và sách tham khảo mà em từng yêu thích, hy vọng rằng các bạn nhỏ vùng cao sẽ tìm thấy niềm vui và tri thức trong từng trang sách.
Đến ngày tổ chức chương trình tại trường, sân trường trở nên nhộn nhịp và đầy không khí tích cực. Em cùng các bạn được phân công sắp xếp, phân loại, đóng gói từng phần quà. Dù trời nóng, ai cũng đổ mồ hôi nhưng không ai than mệt, bởi ai cũng thấy vui vì mình đang góp sức vào một việc làm tốt đẹp.
Vì quãng đường xa, nên chỉ có thầy cô đại diện mang những món quà ấy lên tận vùng cao để trao cho các em nhỏ. Sau đó, khi nhà trường chiếu lại hình ảnh những nụ cười rạng rỡ, ánh mắt long lanh của các em khi nhận quà, em cảm thấy vô cùng xúc động và tự hào. Em nhận ra rằng, chỉ cần một hành động nhỏ cũng có thể đem lại niềm vui lớn cho người khác.
Hoạt động ấy không chỉ giúp em hiểu rõ hơn về sự sẻ chia và tình thương, mà còn khiến em trưởng thành hơn trong suy nghĩ. Em mong rằng trong những năm học tới, nhà trường sẽ tiếp tục tổ chức thêm nhiều hoạt động ý nghĩa như vậy, để em và các bạn được cùng nhau góp sức vì cộng đồng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin