

hãy viết đoạn văn 200 chữ trình bày cảm xúc về bài Quê Hương của tác giá Tế Hanh
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bài làm:
Bài thơ “Quê hương” của Tế Hanh là khúc ca trữ tình tha thiết, ngân vang từ trái tim của một người con xa xứ luôn đau đáu nhớ về vùng đất gắn bó máu thịt với tuổi thơ mình. Không phải những hình ảnh lộng lẫy hay tráng lệ , quê hương trong thơ ông mộc mạc , giản dị, hiện lên từ màu nước xanh, mùi muối mặn, làn da rám nắng của người dân chài và tiếng sóng vỗ bên bến thuyền ngủ yên. Có lẽ bởi được nuôi lớn từ nỗi nhớ mà từng câu chữ như thấm đẫm vị mặn của biển khơi và tình sâu của lòng người. Tế Hanh không miêu tả quê hương từ xa mà sống lại cùng hơi thở của nó, ông nghe thuyền thở, ông thấy buồm như mảnh hồn làng, ông ngửi thấy mùi cá tươi, vị nồng nàn của muối mặn, ông chạm vào từng nhịp đời của những người dân chất phác. Hình ảnh quê hương qua góc nhìn của thi sĩ trở nên sống động, như đang chảy tràn trong từng thớ thịt mạch máu của người đọc. Và chính bởi thế, bài thơ khiến ta thổn thức, khiến ta nhớ thương và yêu quý mảnh đất nơi ta đã sinh ra, đã lớn lên, đã từng dại khờ mà ôm trọn cả trời quê vào giấc ngủ tuổi thơ. Quê hương trong thơ Tế Hanh không chỉ là không gian sống mà còn là nơi cất giữ linh hồn, là miền thương nhớ vĩnh cửu theo ta suốt cả cuộc đời. Chính nhờ những vần thơ mặn mòi ấy, mỗi người lại học được cách trân trọng hơn cái gọi là quê , là gốc rễ không bao giờ phai trong tim.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Lê Quý Đôn đã từng chiêm nghiệm: “Thơ phát khởi từ lòng người ta”, bởi thơ ca chân chính luôn bắt nguồn từ những rung động chân thành trong tâm hồn người nghệ sĩ. Bài thơ Quê hương của Tế Hanh là một minh chứng sâu sắc cho nhận định ấy. Bằng tất cả nỗi nhớ và tình yêu tha thiết dành cho làng chài thân thuộc, nhà thơ đã vẽ nên một bức tranh quê hương sống động và tràn đầy sức sống. Không chỉ tái hiện vẻ đẹp thiên nhiên trong trẻo với “trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng”, bài thơ còn ca ngợi thành quả lao động bội thu – “cá đầy ghe” – như món quà quý giá của biển cả dành cho con người. Đặc biệt, Tế Hanh còn khắc họa vẻ đẹp khỏe khoắn, rắn rỏi của những người dân chài: “làn da ngăm rám nắng”, “cả thân hình nồng thở vị xa xăm”. Đó là những con người lao động gắn bó với công việc và mang trong mình sức sống mãnh liệt chinh phục và làm chủ thiên nhiên. Chất thơ mộc mạc mà gợi cảm, ngôn từ trong sáng, giàu nhạc điệu, đã góp phần làm nên vẻ đẹp nghệ thuật đầy tinh tế cho tác phẩm. Quê hương không chỉ là lời tự tình của riêng Tế Hanh, mà còn là tiếng lòng chung của biết bao người con xa xứ, luôn đau đáu nhớ về nơi chôn nhau cắt rốn với niềm yêu thương sâu nặng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin