

Từ khi những cây đỗ mọc lên, góc sân khác hẳn trước. Trẻ em đến nhiều hơn, lúc nào cũng rộn rã tiếng cười đùa, bàn tán. Đứa nhận cây này của mình, đứa nhận cây kia của mình. Đứa lấy que rào cắm cho đỗ leo, đứa bắt muội cho cây,... Mảnh sân ngày trước khô không khốc, toàn những gạch nhẫn bóng thì nay bắt đầu đã có tiếng lá non loạt soạt. Ngày trước chỉ có chim sẻ chành chọe cãi nhau trên nóc nhà thì nay lần đầu tiên trong hàng chục năm từ khi có mảnh sân nhỏ, đã có bóng vài ba chú chim sâu thấy bóng cây xanh liên sà xuống đậu. Trong tiếng gió loạt soạt, có thể nghe thấy tiếng những ngọn cây khoe với nhau:
- Ô! Em đã vươn lên tới nóc nhà rồi! Trong hốc tường kia có tổ chim sẻ, có hai quả trứng bé tí xíu!
- Em đã ló lên bờ tường rồi! Nhà bên kia có đàn gà con đông vui quá! Đây! Đây! Một chú gà con nhảy lên lưng mẹ, trượt chân ngã bổ chửng...
- Những cậu bé, cô bé ở nhà bên cạnh chạy sang chơi dưới bóng mát của chúng ta! Họ kéo theo cả chiếc ô tô nhựa màu đỏ và bế theo một cô búp bê to gần bằng em bé mới sinh...
- Ôi! Mưa! Mưa! Những hạt mưa lạnh buốt, thích quá! Thích quá!
- Em bắt đầu thấy nụ hoa cựa quậy dưới nhánh lá rồi!
Lăn mình vào trong đất, tắm trong mưa nắng bão giông, những hạt đỗ dũng cảm kia lớn lên. Riêng hạt đỗ ngại nắng ngại gió vẫn nằm trong chiếc lọ thuỷ tinh, chẳng lớn thêm chút nào mà có phần còn héo hắt quắt queo hơn trước. Nằm trong lọ, nghe bạn bè hớn hở kề những niềm vui của mình, hạt đỗ buồn lắm. “Giá mình cũng sống dũng cảm như mọi người... Bây giờ thì muộn rồi. Họ đã là những cây đỗ mập mạp, còn mình thì vẫn chỉ là một hạt đỗ quắt queo”.
Câu 1 :Nhân vật chính trong văn bản trên là ai ? Nhân vật đã có suy nghĩ gì ? Vì sao nhân vật lại có suy nghĩ đó ?
Câu 2 :Câu truyện đc kể theo ngôi thứ mấy? Nêu tác dụng của ngôi kể đó
Câu 3 :Tìm những từ láy có trong đoạn trính và nêu tác dụng của từ láy đó
Câu 4 :Tìm lời nhân có trong đoạn trích và cho biết lời nhân vật đc sử dụng hình thức nào ?
Câu 5: Lời tâm sự của hạt đỗ gợi cho em những suy nghĩ gì hãy viết thành 1 đoạn văn 10 câu
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
1.
- Nhân vật chính: hạt đỗ nằm trong lọ thủy tinh.
- Suy nghĩ của nhân vật: Hạt đỗ buồn bã, tiếc nuối vì đã không dũng cảm sống như những hạt đỗ khác.
Vì:
+ Trong khi những hạt đỗ khác đã dũng cảm vươn mình ra đất, chịu mưa nắng để lớn lên thành cây xanh tươi tốt, góp phần làm thay đổi sân nhà và mang lại niềm vui cho trẻ nhỏ, thì hạt đỗ trong lọ lại sợ hãi, né tránh, nên không phát triển được, thậm chí trở nên héo úa, cô đơn.
2.
+ Ngôi kể: Ngôi thứ ba.
=> Tác dụng:
+ Giúp người đọc có cái nhìn bao quát về mọi sự việc đang xảy ra từ cảnh vật, hoạt động của trẻ nhỏ đến suy nghĩ của hạt đỗ.
+ Giusp tạo điều kiện để người viết linh hoạt chuyển điểm nhìn kể chuyện, từ đó làm nổi bật sự thay đổi tích cực của không gian và sự đối lập giữa các hạt đỗ.
3.
Những từ láy:
+ "rộn rã"
+ "khô không khốc"
+ "loạt soạt"
+ " hớn hở"
+ "héo hắt"
+ "quắt queo"
=> Tác dụng:
+ Gợi hình ảnh cụ thể, sinh động, chân thật.
+ Gợi cảm xúc, tăng tính biểu cảm. (như các từ "hớn hở", "rộn rã", "quắt queo")
+ Tăng nhạc điệu và vẻ đẹp cho văn bản, giúp lời văn thêm sinh động, cuốn hút.
4.
Lời nhân vật có trong đoạn trích:
+ "Ô! Em đã vươn lên tới nóc nhà rồi!..."
+ "Em đã ló lên bờ tường rồi!..."
+ "Ôi! Mưa! Mưa!..."
+ "Em bắt đầu thấy nụ hoa cựa quậy dưới nhánh lá rồi!"
=> Được sử dụng bằng hình thức: Lời đối thoại tưởng tượng.
5.
Lời tâm sự của hạt đỗ khiến em suy nghĩ rất nhiều về sự dũng cảm trong cuộc sống. Trong cuộc đời, ai cũng có lúc đứng trước sự lựa chọn là bước ra khỏi vùng an toàn để thử thách, hay ở yên trong vỏ bọc an toàn. Hạt đỗ trong lọ vì sợ hãi mà chọn cách trốn tránh, để rồi sau này hối tiếc khi thấy bạn bè lớn lên, góp phần làm cho cuộc sống tươi đẹp hơn. Điều đó giống như chúng ta nếu không dám dấn thân, ta sẽ không bao giờ trưởng thành. Dù có thể gặp khó khăn, nhưng chỉ có hành động, nỗ lực mới giúp ta khám phá được giá trị thật của bản thân. Đừng đợi đến khi thời gian trôi qua mới hối tiếc vì những điều chưa làm. Lời của hạt đỗ là lời nhắc nhở mỗi người: hãy sống can đảm, dám bước ra ngoài, dám chấp nhận thử thách. Vì chỉ khi ấy, ta mới thật sự "lớn lên" cả về thể chất lẫn tâm hồn. Qua đó, em hiểu rằng sống là phải vươn mình như mầm cây giữa đất trời.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
// Tham khảo //
Câu `1.`
`-` Nhân vật chính: Hạt đỗ trong lọ thuỷ tinh
`-` Hạt đỗ cảm thấy buồn, ân hận nhưng cũng sợ hãi vì từ ngày vào trong lọ thuỷ tinh, cậu ta đã ngại ngần sương gió mà lo lắng ẩn mình, không dám ra ngoài cùng bạn bè nhưng bây giờ lại thấy bạn bè mình phát triển, lớn mạnh trong khi bản thân vẫn nhỏ bé.
Câu `2.`
`-` Câu chuyện được kể theo ngôi thứ `3`
`-` Tác dụng của ngôi kể:
+ Có cái nhìn bao quát hơn về tổng thể đoạn trích, không giới hạn điểm nhìn ở một nhân vật cụ thể.
+ Có thể điều chỉnh điểm nhìn, tạo sự linh hoạt trong việc chuyển đổi điểm nhìn toàn bài.
Câu `3.`
`-` Những từ láy có trong đoạn trích:
+ rộn rã (láy âm 'r')
+ không khốc (láy âm 'kh')
+ loạt soạt (láy vần 'oat')
+ chành choẹ (láy âm 'ch')
+ hớn hở (láy âm 'h')
+ héo hắt (láy âm 'h')
+ mập mạp (láy toàn bộ)
+ quắt queo (láy âm 'q')
`-` Tác dụng:
+ Tăng sức gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt, làm cụ thể hơn ý nghĩa cho câu.
+ Giúp người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận được không khí, cảnh vật và trạng thái của các nhân vật.
Câu `4.`
`-` Lời nhân vật có trong đoạn trích được sử dụng hình thức đối thoại bằng lời nói trực tiếp của các giá đỗ đã lớn mạnh:
+ Ô! Em đã vươn lên tới nóc nhà rồi! Trong hốc tường kia có tổ chim sẻ, có hai quả trứng bé tí xíu!
+ Em đã ló lên bờ tường rồi! Nhà bên kia có đàn gà con đông vui quá! Đây! Đây! Một chú gà con nhảy lên lưng mẹ, trượt chân ngã bổ chửng...
+ Những cậu bé, cô bé ở nhà bên cạnh chạy sang chơi dưới bóng mát của chúng ta! Họ kéo theo cả chiếc ô tô nhựa màu đỏ và bế theo một cô búp bê to gần bằng em bé mới sinh...
+ Ôi! Mưa! Mưa! Những hạt mưa lạnh buốt, thích quá! Thích quá!
+ Em bắt đầu thấy nụ hoa cựa quậy dưới nhánh lá rồi!
`-` Lời nhân vật có trong đoạn trích còn là lời độc thoại nội tâm của giá đỗ nhỏ trong lọ thuỷ tinh:
+ “Giá mình cũng sống dũng cảm như mọi người... Bây giờ thì muộn rồi. Họ đã là những cây đỗ mập mạp, còn mình thì vẫn chỉ là một hạt đỗ quắt queo”
Câu `5.`
Qua những suy nghĩ của hạt đỗ, em tìm thấy một bài học để trưởng thành. Đó là sự dám đối đầu, vươn lên, không ngại va chạm, thử thách, luôn kiên cường chống chọi, cố gắng nỗ lực để trưởng thành. Bởi lẽ, thế giới này có vô vàn điều mà ta chưa từng biết, có nhiều nẻo đường dẫn ta đi, song nếu cứ luôn ở trong vùng an toàn, ta sẽ mãi không có cơ hội để học hỏi điều mới. Đời ta không chỉ giới hạn ở trong một phạm vi nhất định, mà đó chỉ là ranh giới ngăn cản ta đến với phiên bản hoàn thiện hơn của chính mình. Nếu luôn sợ hãi ẩn núp, không dám vượt lên, song ta sẽ không thể có được bản lĩnh, sự trưởng thành trong mình. Sống là để thử thách, khám phá, cố gắng còn đâu chỉ lay lắt qua ngày thì còn gì là cuộc sống nữa. Bởi vậy, dù là ai, dù gặp con đường có gập ghềnh, khó khăn đến đâu, thì chúng ta vẫn hãy kiên cường mà bước tiếp. Để rồi bản thân sẽ không hối hận mà tự trách mình như hạt đỗ nhỏ trong lọ thuỷ tinh. Chính em từ đoạn trích trên cũng hiểu rằng, sự trưởng thành chỉ có thể được tôi rèn khi đối diện được với những điều nằm ngoài sự kiểm soát, thôi thúc bản thân đứng lên để vượt qua nó.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin