

viết một đoạn văn ghi lại cảm xúc của e khi đọc câu truyện cổ tích cây khế
viết một đoạn văn ghi lại cảm xúc của e khi đọc bài thơ chuyện cổ nước mk
làm cả hai nhé! mỗi đoạn dài , hay tầm 15 dòng mỗi đoạn
giúp tus vs mai kt bt hè r
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
`@`
`-`
Sau khi đọc truyện cổ tích Cây Khế, lòng em cứ như trôi theo từng trang sách, cảm nhận được sự đối lập rõ rệt giữa hai anh em: một người hiền lành, chất phác như đất, còn một người thì tham lam, ích kỷ đến đáng sợ. Lúc chim thần xuất hiện và ban tặng của cải cho người em, tim em như vỡ òa vì vui sướng, mừng thầm vì cuối cùng cái thiện cũng được đền đáp xứng đáng.Thế nhưng, sự việc lại không dừng lại ở đó. Lòng tham của người anh cứ lớn dần, lớn dần, đẩy câu chuyện đến một bi kịch đau lòng khi anh ta không chỉ mất hết tất cả mà còn phải trả giá bằng cả mạng sống của mình. Chi tiết này khiến em trăn trở, buồn rầu mãi không thôi, cứ suy nghĩ mãi về hậu quả khôn lường của lòng tham. Cây Khế không chỉ là một câu chuyện giải trí mà còn là một bài học đắt giá về đạo đức, nhắc nhở em rằng sự tham lam, ích kỷ sẽ không bao giờ mang lại hạnh phúc thật sự, mà chỉ dẫn đến sự mất mát và hối tiếc. Truyện đã gieo vào lòng em một hạt giống của sự tử tế, nhắc nhở em phải luôn biết đủ, biết sống đúng đạo lý.
`-`
Có lẽ, ai trong chúng ta cũng lớn lên cùng những câu chuyện cổ tích thấm đẫm tình yêu thương và lẽ phải. Và khi đọc bài thơ "Chuyện cổ nước mình" của nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ, những ký ức tuổi thơ ấy như ùa về, khơi gợi trong em biết bao cảm xúc. Mỗi vần thơ không chỉ kể lại những câu chuyện, mà còn đưa em trở về với thế giới thần tiên đầy màu sắc, nơi có bà, có mẹ kể chuyện bên ánh đèn dầu, và những bài học về cuộc đời cứ thế thấm dần vào tâm hồn non nớt. Bài thơ không chỉ đơn thuần là kể lại những câu chuyện, mà còn khơi gợi trong em niềm tự hào sâu sắc về truyền thống của dân tộc. "Chuyện cổ nước mình" dạy em về sự công bằng, lòng nhân ái, về lẽ phải và cái thiện luôn chiến thắng cái ác. Những giá trị ấy không hề cũ kỹ mà vẫn vẹn nguyên, sống động qua bao thế hệ, như một dòng chảy không ngừng bồi đắp tâm hồn người Việt. Em nhận ra rằng, những câu chuyện cổ không chỉ là để nghe, để nhớ mà còn là kim chỉ nam cho cuộc sống, giúp em sống tốt đẹp hơn mỗi ngày. Bài thơ đã khiến em thêm yêu và trân trọng kho tàng văn hóa dân gian phong phú, tuyệt vời của Việt Nam, và muốn giữ gìn những giá trị ấy cho mai sau.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
$#Saraloveyou$
`1`. Cảm xúc khi đọc truyện cổ tích Cây Khế
Bài làm:
Khi đọc xong truyện cổ tích Cây Khế, em thấy tim mình như lặng đi vì bao cảm xúc đan xen. Câu chuyện tưởng như giản dị nhưng lại chứa đựng một bài học đạo đức vô cùng sâu sắc. Hình ảnh người em thật thà, chịu thương chịu khó, tuy sống trong nghèo khổ nhưng không than vãn, lại khiến em cảm phục. Trái lại, người anh – kẻ sống sung túc nhưng tham lam, ích kỷ – cuối cùng phải nhận hậu quả nghiệt ngã vì lòng tham không đáy. Câu nói “Ăn một quả khế, trả một cục vàng...” tưởng chừng đơn sơ nhưng lại như một lời thần chú nhiệm màu, đánh thức những ước mơ hồn nhiên trong tâm hồn em. Chim thần trong truyện không chỉ là nhân vật kỳ ảo mà còn là biểu tượng cho công lý và phép màu của sự tử tế. Em nhận ra rằng trong cuộc sống, điều quan trọng không phải là ta có bao nhiêu của cải, mà là ta sống bằng tấm lòng như thế nào. Truyện cổ tích Cây Khế giống như một ngọn gió mát lành, thổi qua tâm hồn em và để lại những âm vang đẹp đẽ về lòng tốt, sự sẻ chia và cái kết xứng đáng cho mỗi con người.
`2`. Cảm xúc khi đọc bài thơ Chuyện Cổ Nước Mình
Bài làm:
Bài thơ Chuyện Cổ Nước Mình đã gieo vào lòng em một xúc cảm dịu dàng mà đầy mãnh liệt, như thể từng câu thơ đang đánh thức ký ức tuổi thơ em với những câu chuyện cổ tích thân thương. Em chợt nhớ lại giọng bà thủ thỉ kể về Thạch Sanh, về Tấm Cám, về những người dũng cảm, hiền lành và luôn chiến thắng cái ác bằng trái tim nhân hậu. Tác giả không chỉ đang kể lại những chuyện cũ mà như đang viết nên một bản tình ca mang hơi thở quê hương, thấm đẫm yêu thương và tự hào. Em cảm nhận được trong từng dòng thơ là tình yêu dân tộc, là niềm tin vào sự chiến thắng của cái thiện, là lời nhắn gửi rằng: dẫu thời gian có phai mờ, thì chuyện cổ vẫn còn sống mãi như ngọn lửa âm ỉ trong trái tim người Việt. Đọc bài thơ, em thấy lòng mình lắng lại, rồi sáng lên một cảm giác bình yên và xúc động. Em thêm yêu những câu chuyện ông cha để lại, trân quý hơn những giá trị truyền thống, và mong muốn mai sau vẫn có thể kể lại cho con cháu nghe – để chuyện cổ mãi là ánh sáng dịu dàng trong tâm hồn người Việt.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin