

"Em gắng về
Đừng để mẹ già chờ mong."
Vì sao mỗi người nên "gắng về" quê hương, đừng để quê hương chờ mong? Viết bài văn nghị luận (khoảng 400 chữ) trả lời cho câu hỏi trên?
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu thơ ngắn gọn mà chất chứa biết bao tình cảm sâu sắc, nhắc nhở mỗi người con xa quê về bổn phận, tình yêu thương với nơi chôn nhau cắt rốn. Quê hương không chỉ là nơi ta sinh ra, mà còn là nơi luôn âm thầm chờ đợi, bao dung và dang rộng vòng tay đón ta trở về. Vì thế, mỗi người nên “gắng về”, đừng để quê hương – cũng như mẹ – phải chờ mong.
Trước hết, quê hương là cội nguồn của mỗi con người. Đó là nơi ta được sinh ra, lớn lên trong vòng tay yêu thương của gia đình, nơi lưu giữ những kỷ niệm đầu đời, những ngày thơ ấu trong trẻo. Dẫu có đi đâu, thành công đến mấy, quê hương vẫn là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, hình thành nhân cách. Trở về với quê hương là trở về với nguồn cội, là giữ gìn bản sắc, là thể hiện lòng biết ơn.
Thứ hai, quê hương còn là cha mẹ, là người thân – những người luôn mong mỏi ta quay về. Câu thơ nhắc đến “mẹ già” – hình ảnh biểu tượng cho sự hy sinh thầm lặng và tình yêu vô điều kiện. Người mẹ già chờ mong không chỉ là nỗi niềm riêng, mà còn tượng trưng cho sự chờ đợi âm thầm của quê nhà. Mỗi lần ta trở về, ta không chỉ làm dịu lòng người thân, mà còn xoa dịu nỗi nhớ, nỗi đơn côi của chính mình.
Cuối cùng, trở về để gìn giữ và cống hiến cho quê hương. Ai cũng cần rời đi để học tập, lập nghiệp, nhưng đừng quên quay lại – để góp sức xây dựng quê nhà, để gieo lại mầm yêu thương nơi ta từng lớn lên. Sự trở về đôi khi không chỉ là hiện diện về thể xác, mà còn là sự trở về trong suy nghĩ, trong trách nhiệm với cội nguồn.
Gắng về là một lời nhắc nhở đầy tình cảm và nhân văn. Trong cuộc sống hiện đại đầy bận rộn, mỗi người hãy luôn giữ một khoảng lặng trong tâm hồn để nhớ về quê hương, để sắp xếp trở về – đừng để mẹ, đừng để quê nhà mãi mỏi mắt ngóng trông.
Chúc bạn học tốt^^
`\color{red}{setloveyou}`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin