Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án + Giải thích các bước giải:
Mỗi chúng ta, ai ai cũng đều có nhưng kỉ niệm vui và buồn. Em cũng vậy,kỉ niệm buồn nhất của em là lần đầu tiên em bị điểm kém trong bài kiểm tra Toán. Đó là một bài học mà em nhớ mãi đến tận bây giờ.
Hôm đó là thứ hai đầu tuần, cô giáo trả bài kiểm tra Toán mà chúng em vừa làm tuần trước. Cả lớp hồi hộp chờ đợi. Khi cô gọi tên em và đưa bài kiểm tra, em nhìn thấy con số 4 đỏ chói ở góc tờ giấy. Tim em như thắt lại, mắt em rưng rưng. Em chưa bao giờ bị điểm thấp như thế.
Lúc tan học, em lặng lẽ đi về. Trên đường, em nghĩ mãi không hiểu sao mình làm sai nhiều như vậy. Em nhớ lại: tuần trước em mải chơi, không ôn bài kỹ. Em còn nói dối mẹ là đã học xong để được xem tivi. Về đến nhà, em run rẩy đưa bài kiểm tra cho mẹ. Mẹ không mắng em, chỉ nhẹ nhàng nói: "Lần sau con phải cố gắng hơn nhé." Chính sự dịu dàng đó khiến em càng thấy ân hận hơn. Em ôm mẹ và khóc nức nở.
Từ hôm đó, em tự hứa với mình sẽ không bao giờ lười học nữa. Nhờ sự cố gắng, những bài kiểm tra sau em đều được điểm tốt hơn. Dù đã qua lâu rồi, nhưng em vẫn nhớ mãi kỉ niệm buồn ấy. Nó giúp em trưởng thành hơn và biết quý trọng sự cố gắng của bản thân.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin