

cảm nhận của em về tình cảm của nhân vật tôi trong đoạn trích "con ngựa trắng của ba tôi" (viết đoạn văn 200 chữ)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
`=>` Trong đoạn trích “Con ngựa trắng của ba tôi”, nhân vật “tôi” hiện lên với tình cảm sâu sắc, chân thành và đầy cảm xúc dành cho ba của mình. Khi nhìn thấy ba cưỡi ngựa trong ngày lễ hội, nhân vật “tôi” cảm nhận được vẻ đẹp lộng lẫy, oai phong của ba và lòng trào dâng niềm tự hào. Dưới ánh mắt của đứa con, người ba không chỉ là người cha yêu thương trong gia đình mà còn là một người anh hùng thực sự, khiến em ngưỡng mộ và xúc động. Nhân vật “tôi” không nói quá nhiều về tình cảm của mình, nhưng qua những hình ảnh như “tôi muốn chạy theo”, “tôi cố nuốt nước mắt” hay “tôi thấy ba tôi đẹp lắm”, ta cảm nhận được sự yêu thương, tự hào xen lẫn xúc động dâng trào trong lòng người con. Tình cảm ấy thật trong sáng, chân thật và khiến người đọc xúc động. Qua đó, đoạn trích không chỉ ca ngợi hình ảnh người cha, mà còn làm nổi bật tình cha con gắn bó thiêng liêng, khiến người đọc thêm trân trọng tình cảm gia đình.
`\color{#103667}{˚⟡H}\color{#3A2885}{an}\color{#635BA2}{Do}\color{#8C63A4}{r}\color{#D2A6C7}{i⟡˚}`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Đoạn trích "Con ngựa trắng của ba tôi" chứa đựng một tình cảm chân thành, sâu nặng và đầy tiếc nuối của nhân vật tôi dành cho ba và những ký ức tuổi thơ tươi đẹp đã mất. Con ngựa trắng không chỉ là vật nuôi mà còn mang ý nghĩa biểu tượng cho một thời kỳ hưng thịnh, sung túc và gắn liền với hình ảnh người cha – người chủ gia đình có tài trí và lòng kiên trì. Qua những chi tiết miêu tả sinh động về con ngựa gầy yếu, ánh mắt ướt đẫm, tiếng hí buồn thảm, ta cảm nhận được nỗi cô đơn, mất mát và sự đau đớn sâu thẳm trong lòng nhân vật tôi khi gia đình dần rơi vào cảnh khốn khó, khi ba đã khuất và những gì từng rực rỡ giờ chỉ còn là kỷ niệm phai nhạt. Tình yêu thương gắn bó với ba được thể hiện qua cách nhân vật tôi chăm sóc, lưu luyến con ngựa, như níu giữ những mảnh ký ức cuối cùng về cha và quá khứ huy hoàng. Đó là nỗi nhớ da diết, sự bơ vơ của một đứa trẻ mồ côi trong cuộc đời nhiều biến động, đồng thời là biểu tượng cho sự thất bại, bất lực của con người trước dòng đời nghiệt ngã. Qua đó, tác phẩm đã khắc họa thành công tâm trạng đau thương, tiếc nuối và đầy rung cảm của nhân vật tôi.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin