Trả lời câu hỏi trên
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bạn tham khảo câu trả lời của mình nhé!
Câu 1 :
- Bài thơ "Bàn giao" của nhà thơ Vũ Quần Phương được viết theo thể thơ : Tự do.
Câu 2 :
- Trong bài thơ, nhân vật người ông sẽ bàn giao cho cháu những thứ : "Gió heo may", "Góc phố có mùi ngô nướng bay", "Tháng giêng hương bước", "Những mặt người đẫm nắng, đẫm yêu thương trên Trái đất", "Một chút buồn, chút cô đơn", "Câu thơ vững gót làm người".
Câu 3 :
- Những thứ người ông không bàn giao cho cháu trong khổ thơ thứ 2 : "Những ngày tháng vất vả", "Sương muối đêm bay lạnh mặt người", "Đất rung chuyển, xóm làng loạn lạc", "Ngọn đèn mờ, mưa bụi rơi".
- Người ông không muốn bàn giao cho cháu những thứ đó, bởi mấy lẽ :
+ Mấy hình ảnh nêu trên gợi nhắc về những năm tháng quá khứ không mấy hạnh phúc, êm đềm. Chiến tranh đã khiến cuộc sống của con người thay đổi trên nhiều phương diện. Là khi sự bình yên được thế chân bằng sự hỗn loạn, dáo dác trong từng dáng vẻ, từ con người đến vạn vật "đất rung chuyển, xóm làng loạn lạc". Hay những đêm lạnh lẽo của mùa đông giá rét cắt da cắt thịt người, ngọn đèn mở tỏ trong đêm tối, những đêm mưa bụi rơi khẽ khàng, sự thiếu thốn, khổ cực hiện hữu nơi cuộc sống của con người, len lỏi vào những điều nhỏ nhất. Đã từng có một thời kỳ, con người sống chung, thậm chí "làm bạn" với những điều ấy, và có đôi lúc là sự chịu đựng.
+ Là người của thế hệ trước, đã đi qua biết bao thăng trầm của cuộc đời, ở tuổi xế chiều, người ông thấu hiểu hơn cả mấy điều ấy, chúng là một phần của cuộc sống, là một phần của quá khứ, để có được ngày hôm nay - khi hoà bình lặp lại, cuộc sống của con người đã đầy đủ, hạnh phúc hơn rất nhiều. Nhưng hơn cả, bằng tình yêu tha thiết, trách nhiệm, sâu thẳm nơi trái tim, ông luôn mong cháu không phải chứng kiến và trải qua những điều như thế, mong cho cháu được sống trong bầu trời xanh cao rộng, tiếng súng im lìm, có được sự sung túc và hạnh phúc, niềm thương yêu trọn vẹn.
+ Ông không trao gửi, nhưng cũng như một lời nhắc, mong cháu hãy ghi nhớ những năm tháng quá khứ hào hùng mà khổ đau ấy, để cháu trân trọng những gì mình đang được hưởng trong thực tại, có thái độ, hành động đúng đắn.
Câu 4 :
- Bài thơ trên đã sử dụng biện pháp tu từ : Điệp ngữ. - Hai chữ "bàn giao" xuất hiện 8 lần xuyên suốt bài thơ, từ khổ thơ 1, nơi những dòng đầu tiên đến những dòng cuối cùng của khổ thơ 4. Giản dị mà sâu sắc, gắn liền với những hình ảnh "Gió heo may", "Góc phố có mùi ngô nướng bay", "Tháng giêng hương bước", "Những mặt người đẫm nắng, đẫm yêu thương trên Trái đất", "Một chút buồn, chút cô đơn", "Câu thơ vững gót làm người". Từ mấy điều ông "bàn giao" nêu trên đến những điều ông không "bàn giao" cho cháu : "Những ngày tháng vất vả", "Sương muối đêm bay lạnh mặt người", "Đất rung chuyển, xóm làng loạn lạc", "Ngọn đèn mờ, mưa bụi rơi".
- Tác dụng :
+ Vũ Quần Phương đã khéo léo sử dụng nghệ thuật Điệp ngữ, giúp tạo nhịp điệu cho lời thơ. Đồng thời nhấn mạnh hành động, mong muốn của người ông dành cho người cháu, đó là "bàn giao", và cả "không bàn giao". Ông mong muốn bàn giao cho cháu những gì là đẹp đẽ, tuyệt diệu nhất : Sự thanh bình nơi góc phố, với làn gió heo may dịu dàng, hương ngô nướng lan toả khắp không gian, sắc xanh rất đỗi thanh tân của tháng giêng hiện hữu nơi cảnh vật và cả một tình yêu chan chứa dành cho cháu cháu đến từ rất nhiều con người trên Trái đất này. Nỗi buồn - một phần của cuộc sống, ông cũng muốn trao gửi đến cháu, để cháu hiểu bên cạnh niềm vui, hạnh phúc, còn là những khoảnh khắc trầm lặng, những cung bậc cảm xúc ấy tạo nên màu vẻ cho cuộc sống này. Để cháu trân quý hạnh phúc đang có, gìn giữ và kiến tạo hạnh phúc. Ông không bàn giao sự thiếu thốn, khốc liệt của quá khứ, ông muốn dành cho cháu những gì tốt đẹp nhất, để tâm hồn thơ ngây của đứa cháu nhỏ không vướng bận bởi những nỗi đau. Tất cả được truyền gửi nơi trái tim ấm nóng của người ông, một tình yêu, tình thương cao cả.
Câu 5 :
- Chúng ta - thế hệ sau, sống trong thời đại đất nước đã có nhiều đổi thay, và nhận bàn giao từ thế hệ cha ông đi trước rất nhiều điều quý giá, thiêng liêng : Những lời kể về những câu chuyện xưa cũ của quá khứ, những lời dạy rất đỗi chân tình, gần gũi từ những người sống giữa 2 thế kỷ,... Tôi nhận thức được tầm quan trọng của việc gìn giữ, biết ơn và trân trọng những điều được bàn giao ấy. Nhận được những điều không phải do chính mình tạo nên và được hưởng trọn vẹn, đó là một điều may mắn vô cùng, nhưng bên cạnh niềm may mắn đó, còn là trách nhiệm. Quá khứ làm nên hiện tại, hãy giữ gìn chúng, làm sống dậy những gì xưa cũ bằng một phương thức hiện đại bên cạnh những lời kể. Luôn ghi nhớ và khắc sâu những gì được trao gửi, đó không chỉ đơn thuần là những sự kiện, mà còn là xương máu, nước mắt của thế hệ đi trước. Hành động tạo nên thành quả, là một người trẻ thuộc thế hệ sau, hãy trau đồi kiến thức và kỹ năng, để tô điểm, làm đẹp thêm cho cuộc sống, tạo dựng nền tảng vững chắc cho sự phồn vinh, văn minh của đất nước. Để những gì được trao gửi không chỉ sống mãi, mà tiếp nối, tạo hành trang cho những giá trị mới tiếp theo được hiện hữu.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin