

Ngôi nhà của mẹ
- Hữu Thỉnh -
Chiếc vé tàu cũng hồi hộp như con
Khi con về với mẹ
Con lại ngồi vào chiếc chõng tre xưa
Nơi mẹ vẫn ngồi khâu cha thường chẻ lạt
Bao xa cách lấp bằng trong chốc lá
Trăm cánh rừng về dưới giọt ranh thưa
Xin mẹ lại cho con bắt đầu đi gánh nước
Gánh bao nhiêu trong mát để dành
Xin mẹ lại cho con nấu bữa cơm mà không cần giấu khói
Để con được cảm ơn ngọn lửa nhà ta
Ngọn lửa biết thay con tìm lời an ủi mẹ
Vẫn chiếc dây phơi buộc ở đuôi kèo
Vẫn ở đó giờ cao hơn với mẹ
Con phơi áo nghe hai đầu dây kể
Thương quá những khi mưa con trai mẹ vắng nhà
Chiến tranh đi qua mẹ con mình
Hàng gạch lún giữa sân cơn mưa còn đọng nước
Hôm nay con trở về nhà
Chiếc vó nhện trên tường cũ vô cùng thân thuộc
Với một người từng chịu nỗi cách xa
Họ chỉ cần đi ngược con đường đã làm nên xa cách
Là có thể về với mẹ được ngay
Nhưng với một người lính như con
Muốn gặp mẹ phải vượt lên phía trước
Phải lách qua từng bước hiểm nghèo
Ở trên đó bất ngờ con gặp mẹ
Như con đang gặp mẹ bây giờ
Bước chân con chưa kín mảnh sân nhà
Phía biên giới lại những ngày súng nổ
Ngôi nhà mẹ là chiếc ga bé nhỏ
Chúng con đến và đi trong suốt cuộc đời mình.
* Chú thích: Hữu Thỉnh , sinh ngày 15 tháng 2 năm 1942 tại Phú Vinh ,Duy Phiên, Tam Đảo ( Tam Dương ) , Vĩnh Phúc. Sinh ra trong một gia đình nông dân có truyền thống Nho học nhưng ông đã trải qua tuổi thơ ấu không dễ dàng: ở 6 năm với bác ruột, 10 tuổi phải đi phụ, làm đủ mọi thứ lao dịch cho các đồn binh Pháp. Hữu Thỉnh là người từng trải, viết nhiều, thường viết về con người và cuộc sống của người nông dân. Thơ ông giàu chất thơ, tuy giản dị nhưng vô cùng nhạy cảm và sâu lắng.
Phần 2. Viết
Câu 1 . Từ nội dung bài thơ trên, em hãy viết một đoạn văn nghị luận ( khoảng 200 chữ) nêu cảm nhận của em về hình ảnh: ngôi nhà của mẹ .
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bạn tham khảo:
Ngôi nhà của mẹ trong bài thơ của Hữu Thỉnh không chỉ là một không gian vật lý, mà còn là biểu tượng sâu sắc của tình mẫu tử, của quê hương, của sự bình yên và điểm tựa tinh thần trong tâm hồn người lính. Qua những hình ảnh giản dị như "chiếc chõng tre xưa","chiếc dây phơi buộc ở đuôi kèo", hay "chiếc vó nhện trên tường cũ", ngôi nhà hiện lên gần gũi, thân thuộc, đầy ắp kỷ niệm của tuổi thơ, của tình yêu thương ấm áp mẹ dành cho con. Đặc biệt, khi đặt trong hoàn cảnh chiến tranh, hình ảnh ngôi nhà càng trở nên thiêng liêng và xúc động hơn. Với người lính, trở về nhà không chỉ là một hành trình về mặt địa lý, mà còn là sự vượt qua những hiểm nguy, mất mát và cả nỗi đau chiến tranh. Ngôi nhà của mẹ khi ấy trở thành nơi an trú, là "chiếc ga bé nhỏ" nơi người con đến và đi trong suốt cuộc đời, là nơi nuôi dưỡng lòng yêu thương và tiếp sức cho con bước tiếp. Bài thơ đã khắc họa ngôi nhà mẹ bằng những rung cảm chân thành, giàu chất thơ, làm nổi bật giá trị tình thân giữa cuộc sống nhiều biến động.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin