

MÙA NỒM CỦA TÔI [...] Đến tận bây giờ tôi mới hiếu sự khó chịu của cái "mùa" ẩm ấm ương ương Này. Nầng chắng ra nắng, mưa cũng chắng ra mưa, thời tiết âm u khó chịu, không khí cũng mịt mờ, độ ấm tăng cao, nên như một lẽ tự nhiên mà quần áo chắng thế nào khô nối. Rồi thì người cứ dấp dấp dính dính, khuôn mặt đố dầu và đầu bết làm đám con gái chúng tôi khó chịu hết biết. Nhưng, chắng phải vì vậy mà tôi ghét cái "mùa" đặc biệt chỉ kéo dài có một, hai tháng này. Ngược lại, tôi yêu tháng ba - tháng của mùa nồm ra phết chứ chẳng đùa. Vì sao ư? Vì mùa này có hoa bưởi của ông, có khói bếp của bà, có những người tôi khắc sâu vào tâm khám... Tôi nhớ năm ấy, nhà tôi nghèo lầm, bởi ông bà tôi chỉ là công nhân lam lũ, vất và nuôi bố mẹ tôi học hết cấp 3, nên bố mẹ cũng chỉ là người lao động bình thường, chắng có thu nhập ốn định gì, chỉ trông chờ vào đồng lương làm công tại các công trình xây dựng. Ấy vậy nhưng tôi nào có biết. Tôi chỉ là một đứa trẻ con, đến trường hâm mộ các bạn có váy mới, có búp bê, về nhà thấy ghen tị với các cô công chúa có hoa thơm, trà bánh. Rồi, vào một ngày trung tuần tháng ba, ông về nhà với một chùm hoa bưởi. Tôi ngạc nhiên lầm! Bình thường bố mẹ bận rộn, bà thì ra chợ buôn bán, tôi cùng anh trai đều đi học trên trường, nên trong nhà chỉ có ông cùng đàn heo ông chăm. Thế mà nay ông lại đi vắng, và khi về lại cầm theo chùm hoa bưởi nữa chứ. Tôi tò mò chạy lại hỏi, nhưng ông giữ bí mật kĩ lầm. Ông chỉ dùng bàn tay thô ráp của mình xoa xoa mái tóc tôi mà bảo: - Tối cả nhà về thì cháu sẽ biết. Tôi vừa làm bài tập, vừa ngóng trông cho tới tối. Nhưng trẻ con thì nào thức nổi khuya. Tôi ngủ thiếp đi từ độ 9 giờ. Đến khi cảm nhận được cái vỗ về nhè nhẹ của ông, tôi choàng tỉnh giấc. Căn nhà tối om vì chắng bật đèn khiến tôi hoang mang lầm. Rồi thì đèn sáng. Là ánh sáng xanh xanh đỏ đỏ của chùm đèn trong chiếc tủ kính của nhà tôi. Cái tủ đấy tôi vân trèo lên ngầm nghía bấy lâu nay, nhưng giờ tôi mới biết nó có thế bật lên được. Đương lúc tôi ngầm ánh đèn lung linh ấy, thì bố mẹ xuất hiện từ sau lưng tôi, trên tay là một chiếc bánh kem nho nhỏ với một ngọn nến duy nhất đang cháy lên ánh lửa bập bùng. A! Là bánh kem, là sinh nhật! Tôi giật mình nhận ra hôm đó là sinh nhật tôi. Các bạn đừng ngạc nhiên vì tôi không nhớ sinh nhật của chính mình nhé! Khi đó tôi còn nhỏ, và nhà tôi cũng khó khăn, nên chắng mấy khi được tố chức sinh nhật cả, Và tôi đã bật khóc. Khóc oà sung sướng, bởi cuối cùng tôi cũng có một cái sinh nhật đúng nghĩa rồi. Ông nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt của tôi, xoa xoa lưng tôi an ủi. Rồi ông đưa chùm hoa bưởi trắng muốt cho tôi, cười ấm áp bảo: - Cháu gái ông cũng là công chúa, cũng có hoa, có bánh, có trà. Cháu đừng ghen ti với ai cả nhé, vì cháu là món quả vô giá của ông mà. Hôm đó, tôi đã trở thành một nàng công chúa, với chiếc kẹp tóc màu hồng đáng yêu anh trai mua tặng, với chiếc váy bồng bềnh bố mẹ mua cho, với đôi giày lấp lánh kim tuyến bà tự tay đính, và với chùm hoa cài bên tai thơm nức của ông... Mùa nồm khó chịu là thế, nhưng mùa nồm của tôi có hương bưới thơm nồng, có ánh đèn lấp lánh, có ngọn nến lung linh,... Mùa nồm của tôi ấm áp lầm, nên tôi chắng ghét cái mùa thứ năm của đất trời Hà Nội đầu. (Dương Thanh Bình, in trong Tạp chí Văn học và tuổi trẻ)
Câu 1. Văn bản trên thuộc thể loại gì ?
Câu 2. Xác định ngôi kể trong văn bản và nêu tác dụng của việc sử dụng ngôi kể đó.
Câu 3 . Chỉ ra và nêu tác dụng của một biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn sau:
Hôm đó, tôi đã trở thành một nàng công chúa, với chiếc kẹp tóc màu hồng đáng yêu anh trai mua tặng, với chiếc váy bồng bềnh bố mẹ mua cho, với đôi giảy lấp lánh kim tuyến bà tự tay đính, và với chùm hoa cài bên tai thơm nức của ông...
Câu 4 . Theo em, vì sao nhân vật "tôi" lại không ghét "mùa nồm" - cái "mùa" ẩm ấm ương ương?
Câu 5. Từ văn bản trên, em hãy rút ra những thông điệp có ý nghĩa với mình? (1 điểm)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu 1: Văn bản trên thuộc thể loại truyện ngắn
Câu 2:
Ngôi kể trong văn bản là ngôi thứ nhất
Tác dụng của việc lựa chọn ngôi kể này là giúp người đọc dễ dàng nhập vai vào nhân vật “tôi”, đồng thời tạo cảm giác chân thực, gần gũi cho câu chuyện
Câu 3: âu văn sử dụng biện pháp tu từ liệt kê: “chiếc kẹp tóc màu hồng đáng yêu anh trai mua tặng, chiếc váy bồng bềnh bố mẹ mua cho, với đôi giày lấp lánh kim tuyến bà tự tay đính, và với chùm hoa cài tóc thơm nức của ông…”. Tác dụng của biện pháp tu từ này là làm nổi bật vẻ đẹp và sự giàu có về mặt tinh thần của nhân vật “tôi” trong ngày sinh nhật, thể hiện tình yêu thương của gia đình dành cho nhân vật. Liệt kê những món quà giản dị nhưng chứa đựng tình cảm ấm áp của từng thành viên trong gia đình, làm tăng thêm vẻ đẹp của ngày sinh nhật đặc biệt này
Câu 4: Nhân vật “tôi” không ghét mùa nồm vì mùa nồm năm đó đã mang đến cho “tôi” một kỉ niệm đẹp đẽ, đáng nhớ về ngày sinh nhật. Mùa nồm khó chịu, ẩm ướt nhưng lại là mùa mà gia đình “tôi” đã cùng nhau tạo nên một ngày sinh nhật ấm áp, đầy tình thương yêu. Chính tình cảm gia đình đã làm cho mùa nồm trở nên ý nghĩa và đáng nhớ trong lòng nhân vật “tôi”
Câu 5:
Văn bản mang đến thông điệp về tình cảm gia đình, sự ấm áp và yêu thương. Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, tình yêu thương của gia đình vẫn là điều quý giá nhất. Gia đình là nơi ta tìm thấy sự an ủi, động viên và là nguồn sức mạnh giúp ta vượt qua khó khăn. Hơn nữa, văn bản cũng cho thấy sự quan trọng của những kỉ niệm, những khoảnh khắc nhỏ bé nhưng lại chứa đựng nhiều ý nghĩa trong cuộc sống
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin