Đọc - hiểu
Bài học đi câu
Ông nội vẫn im lìm như một tảng đá nghìn vạn tuổi. Trong khi tôi nóng lòng muốn xổ lồng thì ông vẫn cặm cụi với nào lưỡi, nào cước, nào mồi... rồi xem sao, nếm gió để quyết định hôm sau đi về hướng nào, mang loại cần gì.
Ông nội tôi là nghệ nhân câu cá. Từ bé tôi đã thấy ông gắn với chiếc cần câu. Vẻ im lặng bí ẩn của ông vừa an nhàn, vừa có cái gì đó giống như sự cam phận.
Không khỏi có lúc tôi thầm nghĩ: Làm đấng nam nhi mà chỉ quanh quẩn như ông nội thì kể cũng chán. Chính ông nội khiến tôi luôn mơ về biển cả. Nơi ấy chẳng có bến bờ, mới thực sự là nơi vẫy vùng thỏa chí. Tôi cũng sẽ theo nghề câu như ông nội nhưng mà tôi câu cá kình.
Thế là hằng đêm biển theo tôi vào giấc ngủ. Tiếng gào hú của sóng làm tôi cồn cào hướng mắt về phía chân trời.
Ông nội vẫn im lìm như một tảng đá nghìn vạn tuổi. Trong khi tôi nóng lòng muốn xổ lồng thì ông vẫn cặm cụi với nào lưỡi, nào cước, nào mồi... rồi xem sao, nếm gió để quyết định hôm sau đi về hướng nào, mang loại cần gì. Riêng về chuyện đó thì tôi phục ông tôi sát đất.
Một hôm tôi quyết định thử đi câu cùng với ông. Tôi vác theo chiếc sào to tướng dùng làm cần. Tôi móc con giun béo nhẫy làm mồi. Tôi cũng thả lưỡi xuống nhưng tâm trí chẳng tập trung nổi vào chiếc phao cứ lì lợm đứng im. Thật là tẻ nhạt và tù túng. Cuối buổi tôi dứt cước ném đi, dùng cần khua ầm ỹ xuống nước.
Hôm sau tôi xin ông để tôi được ra đi. Ông vẫn im lặng nhìn tôi, không tỏ ra bực tức hay vui mừng. Hình như ông rất muốn thở dài.
- Đi để thử sức thì cũng tốt - Ông chỉ bảo có vậy.
Tôi ra biển như mơ ước suốt thời bé. Tôi bỏ theo một tầu đánh cá với hy vọng sẽ bắt được cá kình. Trước mặt tôi giờ đây chỉ có đường chân trời. Nhưng chỉ được một thời gian tôi mới vỡ lẽ ra rằng không có gì chán cho bằng cứ lênh đênh trên biển. Tôi cồn cào nhớ đất liền, trong khi cá kình vẫn mất hút. Không ai, ngay cả tôi, ngờ được lại có ngày tôi tơi tả như một kẻ thất trận. Ông tôi vẫn không mừng, không buồn, tựa như việc tôi ra đi hay trở về chẳng khiến ông bận tâm, chỉ hỏi:
- Cháu về rồi à?
- Cháu về để theo nghề của ông.
Ông tôi bắt đầu truyền nghề cho tôi. Ông cho tôi một chiếc cần đủ cước, lưỡi nhưng không có mồi. Ông bảo cứ thả xuống câu, mắt không được rời phao. Tôi làm theo ông, thoạt đầu ruột gan như có lửa cháy.
Ông bảo không được nóng vội. Rồi tôi ngồi qua một tuần, chỉ muốn phát điên. Bài học nhập môn gì mà cay nghiệt thế. Rồi tôi cũng qua được một tháng, lòng gan đã dịu lại. Qua hai tháng, cảnh vật trở nên hiền hòa, mặt nước thôi nghiêng ngả. Qua ba tháng thì tôi không còn thấy cả chiếc cần câu đâu nữa. Bấy giờ ông tôi mới bảo:
- Giờ thì cháu có thể đi câu cá kình được rồi.
Tôi giật mình, mồ hôi túa ra. Tôi lại đi ra biển. Quả như ông nói biển không hề có sóng.
( Tạ Duy Anh)
Trả lời các câu hỏi sau:
Câu 1 (0,5 điểm). Truyện được kể ở ngôi thứ mấy?
Câu 2 (0,75 điểm). Chỉ ra mối quan Về nghĩa giữa các vế của câu văn: “Tôi cũng sẽ theo nghề câu như ông nội nhưng mà tôi câu cá kình”.
Câu 3 (0,75 điểm). Chỉ ra hình thức ngôn ngữ của lời thoại in đậm dưới đây: Ông tôi vẫn không mừng, không buồn, tựa như việc tôi ra đi hay trở về chẳng khiến ông bận tâm, chỉ hỏi: - Cháu về rồi à? - Cháu về để theo nghề của ông.
Câu 4 (1,0 điểm). Phân tích tác dụng biện pháp tu từ trong câu văn sau: “Ông nội vẫn im làm như một tảng đá nghìn vạn tuổi.”
Câu 5 (0,5 điểm). Thử đi cậu cùng với ông, nhân vật “tôi” “thả lưỡi xuống nhưng tâm trí chẳng tập trung nổi vào chiếc phao cứ lì lợm đứng im”, cảm thấy “tẻ nhạt và tù túng” để rồi cuối buổi “dứt cước ném đi, dùng cần khua ầm ĩ xuống nước”. Điều này cho thấy tính cách nào của nhân vật?
Câu 6 (0,5 điểm). Từ “bài học đi câu” mà người ông đã dạy cho nhân vật “tôi”, em có thể rút ra cho bản thân mình những bài học nào trong cuộc sống?
Xin mọi người giúp tôi với ạk
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
C1. Truyện theo ngôi thứ nhất, nhân vật "tôi" là người kể chuyện.
C2.
- quan hệ đối lập/ tương phản.
⇒ Vế đầu thể hiện sự tiếp nối truyền thống ><Vế sau thể hiện ước mơ vượt ra ngoài khuôn khổ, khát vọng lớn lao.
C3. Đây là ngôn ngữ sinh hoạt
⇒ dạng đối thoại thường ngày giữa ông cháu, mang tính tự nhiên, thân mật, đời thường
C4.
- BPTT so sánh
- Tác dụng
+ Làm nổi bật tính cách trầm lặng, điềm tĩnh, kiên định của người ông.
+ Thể hiện sự bền bỉ, vững chãi của một con người từng trải, giàu kinh nghiệm sống.
+ Gợi sự kính trọng và cảm giác huyền bí mà nhân vật “tôi” dành cho ông.
C5. Hành động của nhân vật " tôi" cho thấy tính cách hơi nóng vội, thiếu kiên nhẫn, bồng bột và chưa thấu hiểu sâu sắc ý nghĩa của việc đi câu cũng như cuộc sống.
C6. Bài học
Để đạt được thành công trong cuộc sống, cần có thời gian rèn luyện, trải nghiệm và trưởng thành từ những thất bại. Và chúng ta cần phải có sự kiên trì, nhẫn nại, làm chủ cảm xúc.
II. Làm viết
C1.
Cuộc sống là hành trình mà mỗi con người đều phải đi qua để trưởng thành, và sự trưởng thành ấy thường bắt đầu từ những va vấp, vỡ mộng và cả những bài học quý giá từ người đi trước. Trong truyện ngắn Bài học đi câu của nhà văn Tạ Duy Anh, hình ảnh nhân vật “tôi” là một minh chứng sinh động cho hành trình ấy. Nhân vật đã trải qua từ sự bồng bột, nông nổi đến sự trưởng thành, chín chắn nhờ vào những trải nghiệm thực tế và sự dạy dỗ thầm lặng của người ông. Ban đầu, “tôi” cho rằng việc câu cá của ông nội là nhỏ bé, tẻ nhạt, không phù hợp với mơ ước vẫy vùng nơi biển cả. Với tính cách bồng bột, nông nổi và thiếu kiên nhẫn, “tôi” rời bỏ ông để theo đuổi lý tưởng riêng, nhưng sớm thất bại và trở về trong nỗi thất vọng. Nhờ sự bao dung, âm thầm chỉ dạy của ông, “tôi” dần trưởng thành: học được sự kiên trì, bình tĩnh và thấu hiểu chiều sâu của cuộc sống. Hành trình từ khát vọng viển vông đến sự thấu cảm và chín chắn của “tôi” không chỉ là bài học đi câu, mà còn là bài học làm người. Nhân vật để lại dấu ấn sâu sắc nhờ hành trình tự nhận thức, trưởng thành từ thực tế và tình yêu thương lặng thầm của người ông.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
câu 1: Truyện được kể theo ngôi thứ nhất, xưng “tôi”.
câu 2: Câu văn thể hiện sự tiếp nối truyền thống gia đình (nghề in của ông nội), đồng thời thể hiện sự thay đổi trong thời đại: người cháu có đôi mắt cận kính – là biểu tượng của thế hệ mới, hiện đại, có học thức nhưng có thể cũng thiếu sự từng trải như thế hệ trước. Nó vừa là tiếp nối, vừa là khác biệt giữa các thế hệ.
câu 3: Các từ ngữ thể hiện tâm trạng nhân vật "tôi" khi nghĩ tới ông nội là:
“lặng đi”, “lặng im”, “mỉm cười”, “không buồn”, “ngỡ như sự việc ấy nó đã hay rồi”, cho thấy sự lặng lẽ, bình thản, chấp nhận, một chút hoài niệm nhẹ nhàng.
câu 4:
Biện pháp tu từ được sử dụng là so sánh: “ông nội như một pho tượng bán thân”.
→ Tác dụng:
Gợi tả sự lặng im, bất động, trang nghiêm của ông nội.
Thể hiện hình ảnh ông nội như một biểu tượng, một nhân chứng sống của quá khứ, gắn với nghề in và những giá trị truyền thống.
Gợi ra sự tôn kính, trân trọng mà nhân vật “tôi” dành cho ông nội.
Đồng thời tạo nên không khí tĩnh lặng, hoài niệm cho đoạn văn.
câu 5:
Biết trân trọng quá khứ, truyền thống gia đình.
Sống có trách nhiệm và khiêm nhường, biết rút ra bài học từ người đi trước.
Dù thời đại có thay đổi, nhưng những giá trị cốt lõi như sự kiên trì, cống hiến, và lòng tử tế vẫn luôn cần thiết.
VIẾT:
câu 1: Tiếng Việt là tài sản vô giá của dân tộc Việt Nam. Đó không chỉ là công cụ giao tiếp mà còn là kho tàng chứa đựng tâm hồn, văn hóa, và bản sắc dân tộc. Sự trong sáng của tiếng Việt thể hiện ở tính chuẩn mực, chính xác, giàu hình ảnh và cảm xúc. Tuy nhiên, hiện nay, sự trong sáng ấy đang bị đe dọa bởi lối dùng từ lệch chuẩn, pha tạp, lạm dụng ngôn ngữ mạng, và thiếu tôn trọng văn viết. Bài học từ tác phẩm của Tạ Duy Anh nhắc nhở chúng ta rằng: mỗi người Việt Nam phải có ý thức gìn giữ và phát huy vẻ đẹp của tiếng mẹ đẻ. Điều đó không chỉ thể hiện lòng yêu nước mà còn là trách nhiệm văn hóa với thế hệ mai sau. Hãy bắt đầu từ những hành động nhỏ: nói năng chuẩn mực, viết đúng chính tả, tránh dùng từ thô tục… để tiếng Việt mãi mãi trong sáng, giàu đẹp.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
264
870
585
cj rep em ._.