

Rồi khi em út tôi bị ung nhọt mọc đầy người, bố mẹ lại một lần nữa gồng gánh niềm tin xuôi tàu về Hà Nội. Nhà chỉ còn hai anh em chăm nhau nhưng vẫn không quên chiều chiều lại ra ngô ngông. Mấy đứa trẻ con trong xóm chơi bắn bi với tôi bị thua nên ghét tôi lầm, cứ chiều thấy anh em tôi ra ngò là chúng lại xúm vào trêu rất ác: "Đổ mồ côi! Anh em nhà mồ côi bị bố mẹ bỏ rơi. É ổ! Ê ở Tôi vừa gào khóc vừa nhặt đất đã ném lũ trẻ. Anh cả công tôi trên lưng đi về phía con đường mòn, chúng tôi cử đi từ khi mặt trời bắt đầu xuống núi đến khi tôi môi mắt cũng không nhìn rõ hướng đi. Lúc ấy tôi khóc khản cả cổ còn anh trai thì luôn miệng dỗ dành:
- Em gái ngoan nào, để anh công em đi tim bố mẹ đi tìm em út nhà. Rồi mai anh đi hái quả đùm đùm chín mọng đỏ cho ăn nhé.
Đấy là lần đầu tiên chúng tôi nhìn thấy ga tàu, hai đứa trẻ con công nhau đừng lọt thóm giữa sân ga im ắng, khách xuống tàu đã về hết tự lúc nào. Anh tôi đứng lặng rất lâu, tôi thấy có vài giọt nước ấm rơi xuống đôi bàn tay đang bà vào cổ anh. Tôi biết là anh đang khóc, nhưng sau đó anh lại xốc tôi lên và công quay trở lại con đường mòn khi này.
Tôi không thể nhớ nổi có biết bao buổi chiều đã đi qua cuộc đời chúng tôi buồn bàng bạc như thế. Bởi em tôi bệnh rất nặng, phải mấy năm sau em mới thật sự khỏi bệnh. Trong lúc bỏ mẹ tôi gồng gánh trên đôi vai mính những gian nan, vất và chạy chữa khắp nơi để cứu lấy sinh mạng em tôi, thì anh trai đã phải lớn lên trước tuổi để che chở, bao bọc thứ niêm tin nhỏ bé trong tôi. Từ tình yêu thương đó tôi lớn lên từng ngày một, tôi hiểu ra rằng những chuyến đi của bố mẹ có ý nghĩa lớn lao như thế nào, tôi cũng hiểu rằng anh cả là một người anh thật tuyệt với. Lúc bố mẹ vắng nhà anh đã đứng vững, đã làm cái “nóc nhà" để che chở vỗ về và cả tha thứ cho bẩy em bé nhỏ của mình.
Cho đến mãi sau này tôi cũng không bao giờ quên những buổi chiều anh trai tôi dắt tôi ra ngô ngóng người thân trở về. Cây bạch đàn ở ngõ đã bao lần thay vỏ, những vết khắc năm xưa đã không còn nữa nhưng vết khắc tuổi thơ thì vẫn luôn hẳn trong tâm tri chúng tôi. Để sau này khi dòng xoáy cuộc đời có cuốn chúng tôi về đâu đi nữa thì những buổi chiều ngang qua cuộc đời sẽ giúp tôi tìm về nguồn cội để biết yêu thương và được yêu thương thật nhiều trong vòng tay ấm áp của gia đình.
(Theo tác giả Vũ Thị Huyền Trang, Ga tàu tuổi thơ, báo Tài hoa trẻ, số 750 ngày 15.02.2012)
Câu 1: Theo văn bản, " Từ tình yêu thương đó tôi lón lên từng ngày một, tôi hiểu ra" Những điều gì?
Câu 2: Xác định lời dẫn trực tiếp trong những câu văn in đậm và cho bếtdấuhiệu nào giúp em nận ra đó là lời dẫn trực tiếp
Câu 3: Chi tiết cuối đoạn văn bản "Để sau này khi dòng xoáy cuộc đời có cuốn chúng tôi về đâu đi nữa thì những buổi chiều ngang qua cuộc đời sẽ giúp tôi tìm về nguồn cội để biết yêu thương và được yêu thương thật nhiều trong vòng tay ấm áp của gia đình." giúp em hiểu gì về nhân vật "tôi"?
Câu 4: Từ tình cảm của người anh dành cho em gái trong văn bản trên, em hãy rút ra bài học ứng xử có ý nghĩa nhất cho bản thân
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu `1.`
`+` Hiểu được ý nghĩa lớn lao của những chuyến đi của bố mẹ.
`+` Hiểu được anh trai là người tuyệt vời, luôn che chở, bao bọc và yêu thương em gái khi bố mẹ vắng nhà.
`=>` Từ đó, nhân vật “tôi” lớn lên trong tình yêu thương của gia đình và trở nên trưởng thành.
Câu `2.`
`+` Lời dẫn trực tiếp là : “Em gái ngoan nào, để anh cõng em đi tìm bố mẹ, đi tìm em út nhà. Rồi mai anh đi hái quả đùm đùm chín mọng đỏ cho ăn nhé.”
`+` Dấu hiệu nhận biết : Có dấu ngoặc kép, lời nói được dẫn nguyên văn, có dấu hai chấm trước khi dẫn lời.
Câu `3.`
`+` Nhân vật “tôi” là người sống tình cảm, có lòng biết ơn sâu sắc.
`+` Dù cuộc đời có thay đổi, “tôi” vẫn luôn ghi nhớ, trân trọng ký ức tuổi thơ và tình thân gia đình.
`=>` “Tôi” hiểu rằng gia đình là nguồn cội yêu thương bền vững nhất.
Câu `4.`
`+` Biết yêu thương, quan tâm và chia sẻ với người thân trong gia đình, trân trọng tình cảm gia đình, nơi nuôi dưỡng tâm hồn và giúp ta trưởng thành, luôn gìn giữ, vun đắp tình thân qua những hành động yêu thương mỗi ngày.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Đáp án + Giải thích các bước giải:
Câu 1:
Từ tình yêu của của anh trai, nhân vật "tôi" đã hiểu ra:
`@` Ý nghĩa lớn lao của những chuyến đi của bố mẹ để cứu chữa em út
`@` Tấm lòng, vai trò cùng sự hi sinh thầm lặng của người anh cả
`@` Giá trị to lớn của tình yêu thương gia đình
Câu 2:
`@` Lời dẫn trực tiếp:
`+` "Đồ mồ côi! Anh em nhà mồ côi bị bố mẹ bỏ rơi. É ổ! Ê ở"
`+` "Em gái ngoan nào, để anh công em đi tìm bố mẹ, đi tìm em út nha. Rồi mai anh đi hái quả đùm đùm chín mọng đỏ cho ăn nhé"
`@` Dấu hiệu:
`+` Câu nói được đặt trong đấu ngoặc kép
`+` Câu văn giữ nguyên lời nói của nhân vật, ko bị biến đổi từ ngữ hay trật tự câu
`+` Có thể dễ dàng hình dung người nói, người nghe và ngữ cảnh đối thoại cụ thể
Câu 3:
Chi tiết "Để sau này... vòng tay ấm áp của gia đình" cho thấy:
`@` Nhân vật “tôi” là người sống tình cảm, biết trân trọng những kỷ niệm thời thơ ấu
`@` Dù trưởng thành và bị cuốn vào cuộc sống, nhân vật vẫn giữ gìn trong lòng ký ức đẹp đẽ về gia đình, coi đó là điểm tựa tinh thần để vượt qua những khó khăn
`@` Nhân vật “tôi” còn hiểu sâu sắc rằng: gia đình là nơi bắt đầu và cũng là nơi để trở về, là chốn yêu thương vững bền ko gì thay thế được
Câu 4:
Bài học em rút ra là:
`@` Luôn biết yêu thương, đùm bọc tới anh chị em trong gia đinh
`@` Cần biết hi sinh, sẻ chia để con người ta trưởng thành hơn
`@` Phải biết cách sống có trách nhiệm và nhân hậu
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
170
7233
176
ocii em
170
7233
176
chắc lagg thoii nè
18
94
13
dạ mà qua cày acc đó phụ nhs nên t5 tuần tới r thử làm đơn lấy điểm sau nhee:33
170
7233
176
okiii ne
95
520
31
cj cho em xin ra nhs
18
94
13
c oi tuần này e off để gỡ điểm nhs kia nên khog phụ kiếm điểm được e xl ạ
170
7233
176
cj cho em xin ra nhs `=>` daaaa c oi tuần này e off để gỡ điểm nhs kia nên khog phụ kiếm điểm được e xl ạ `=>` cj bt roii , khum soa thoải mái nha
18
94
13
cj bt roii , khum soa thoải mái nha `-` dạ e camon a