

Thói khoác lác, hay nối dối để tô vẽ bản thân, là một tệ nạn tồn tại dai dẳng trong xã hội.
Từ góc nhìn của anh/chị hãy viết bài văn nghị luận ( khoảng 500 chữ) thuyết phục người khác từ bỏ thói quen trên
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án:
Trong cuộc sống hiện đại, con người ngày càng quan tâm đến hình ảnh của bản thân trong mắt người khác. Điều đó vốn không sai, nếu xuất phát từ mong muốn hoàn thiện và phát triển. Thế nhưng, đáng buồn thay, có không ít người lại chọn cách khoác lác, nói dối để “tô màu” cho mình – biến mình thành một phiên bản đẹp đẽ nhưng giả tạo. Từ góc nhìn của tôi, đây là một thói quen xấu, cần được từ bỏ nếu muốn sống trung thực, có lòng tự trọng và được người khác tôn trọng.
Thói khoác lác là khi một người nói quá sự thật, thậm chí bịa đặt hoàn toàn về bản thân mình để gây ấn tượng với người khác. Có người khoe khoang về tài năng, của cải, thành tích; có người dựng chuyện về những mối quan hệ, trải nghiệm không hề có thật. Mục đích ban đầu có thể là để thu hút sự chú ý, tạo lòng tin hoặc khẳng định giá trị bản thân. Tuy nhiên, việc sống trong những lời nói dối ấy chỉ khiến người ta ngày càng xa rời con người thật của mình và đánh mất sự chân thành – điều quý giá nhất trong các mối quan hệ.
Hậu quả của việc khoác lác và nói dối là rất nghiêm trọng. Đầu tiên là đánh mất lòng tin – một khi sự thật bị phơi bày, người nói dối sẽ không còn được người khác tin tưởng, dù sau này họ có nói thật đi chăng nữa. Thứ hai, họ có thể tự gây áp lực cho chính mình khi phải tiếp tục nói dối để che đậy lời nói dối trước đó, dẫn đến vòng luẩn quẩn không lối thoát. Cuối cùng, sống không thật với chính mình sẽ khiến con người ta không bao giờ biết đâu là giá trị thật sự của bản thân, dễ sinh ra mặc cảm hoặc ngạo mạn giả tạo.
Từ bỏ thói khoác lác, nói dối không chỉ là sống trung thực mà còn là cách để tự giải thoát bản thân khỏi gánh nặng của sự giả vờ. Ai cũng có điểm yếu, có những điều chưa hoàn hảo – nhưng chính sự khiêm tốn, trung thực và cầu tiến mới là điều khiến người khác tôn trọng và yêu quý. Một con người có thể không giỏi giang xuất sắc, nhưng nếu sống thật, biết học hỏi và không ngừng nỗ lực thì giá trị ấy còn đáng quý hơn mọi lời nói hoa mỹ.
Hãy nhớ rằng, danh tiếng không đến từ lời nói, mà đến từ hành động. Sự kính trọng không đến từ vẻ ngoài hào nhoáng, mà đến từ cái tâm chân thành. Vì vậy, hãy sống thật, học thật, làm thật – và để chính sự chân thật ấy là “tấm gương” phản chiếu con người bạn một cách đẹp đẽ nhất.
~hết~
#hoctot#
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin