Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích những dòng thơ dưới đây trong bài thơ “Ngày hòa bình đầu tiên” của tác giả Phùng Khắc Bắc
“Mong đợi
Yêu thương
Của mẹ về con, làm cho con được sống.
Con trở về giản dị, Cái ngõ nhỏ, mái nhà quê, biến thành cổng trời, thành lâu đài trong mắt mẹ đón con.
Buổi sớm,
Nắng xiên nghiêng,
Anh nằm ngửa,
Mái nhà có mắt nhìn anh
Người lính
Lần đầu tiên giật mình...
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
"Thơ là ngọn lửa nhen lên trong lòng người, một ngọn lửa đốt cháy, sưởi ấm và soi sáng” (Lep Tônxtôi). Chiếu soi vào những vần thơ trong thi phẩm “Ngày hòa bình đầu tiên” của Phùng Khắc Bắc, độc giả mới thấm thía những chân tình, xúc cảm da diết mà chỉ riêng thơ mới có thể mang chứa đến với cuộc đời. “Ngày hòa bình đầu tiên” được viết dưới góc nhìn của một người lính sau chiến tranh, khi anh được trở về với mẹ, với ngôi nhà; song, tận sâu bên trong, ta vẫn cảm thấy một nỗi mất mát, một cảm xúc u hoài đọng nơi đầu bút. Mở đầu bài thơ, tác giả Phùng Khắc Bắc khắc họa giản dị sự hạnh phúc tràn đầy của người mẹ với những câu thơ trình bày theo lối vắt dòng: “Mong đợi/ Yêu thương/ Của mẹ về con, làm cho con được sống”. Hai tính từ “mong đợi”, “yêu thương” tỏ rõ niềm trân quý, vui mừng của mẹ đối với người con sau chiến trận; đồng thời, với câu thơ “Của mẹ về con, làm cho con được sống” đã thể hiện niềm biết ơn của người con đối với tấm lòng của mẹ. Tình cảm gia đình thật tròn đầy, rõ nét, được nhấn mạnh cuối cùng qua câu thơ mang hình thức trình bày theo nhiều vế, được ngăn cách bằng dấu phẩy: “Con trở về giản dị, Cái ngõ nhỏ, mái nhà quê, biến thành cổng trời, thành lâu đài trong mắt mẹ đón con.”, thể hiện sự da diết, sự dồn dâng của cảm xúc với phép tăng tiến từ “ngõ nhỏ”/”nhà quê” thành “cổng trời”/”lâu đài”. Đó là mạch cảm xúc đầu tiên hiện lên của chủ thể trữ tình trong bài thơ, đến với mạch cảm xúc thứ hai, ta bắt gặp một điều gì đó còn đay đả, day dứt, ám ảnh người lính sau chiến tranh: “Buổi sớm,”/”Nắng xiên nghiêng,”/”Anh nằm ngửa,”/Mái nhà có mắt nhìn anh”/”Người lính”/”Lần đầu tiên giật mình”. Phép nhân hóa “mái nhà” – “có mắt nhìn” đã khiến độc giả ta liên tưởng tới những con mắt ghê sợ, man rợ nơi chiến trường, nơi chiến đấu trở thành sinh mạng, và tiêu diệt đồng loại là “chiến thắng” vinh quang. Hơn cả, nhà thơ Phùng Khắc Bắc còn lột tả một cảm hứng thế sự hiện sâu trong mạch thơ: “Lần đầu tiên giật mình..”, giờ đây, người lính ấy đã thoát khỏi sự tra tấn khủng khiếp của những đợt súng, những đợt bom, cảnh xác người la liệt được thể hiện qua dấu chấm lửng không hồi kết, anh được quay về với gia đình, với “mẹ”, và với hòa bình. Lẽ tất, anh chưa thể làm quen với điều đó, ta cũng có thể bắt gặp suy tư đương thời trong bài thơ, với ý nghĩa rằng khi các hệ giá trị bị đảo lộn, con người ta khó có thể thích ứng ngay, thậm chí bị đào thải. Với “Ngày hòa bình đầu tiên”, nhà thơ Phùng Khắc Bắc đã sử dụng tài tình các biện pháp nghệ thuật nhân hóa, tăng tiến, cùng với đó là ngôn từ giản dị, thân thuộc, lối trình bày thơ vắt dòng độc đáo, khiến cho độc giả hình dung được không chỉ sự hân hoan, hạnh phúc của con người sau khi chiến tranh qua đi, mà còn là những u hoài thực sự về đời sống, những nỗi lo không tên và những ám ảnh tâm lí mãi mãi còn hằn in trong tâm trí người lính.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
151
720
123
nhanh v bn??:))
259
4487
126
`20'` viết lận cậu
259
4487
126
Cậu check `\text {cct3}` thoải mái nhé, tự tôn của học sinh chuyên Văn không cho phép mình làm vậy đâu.
151
720
123
oke
151
720
123
Thấy Thông thái là uy tín r
259
4487
126
Không hẳn ạ, điểm số không quyết định tất cả mà, chỉ là mình không muốn bị gom vào cùng hàng ngũ với những người không dùng trí tuệ của mình để đóng góp thôi ạ
151
720
123
oke