

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi:
Bạn có thể không thông minh bẩm sinh nhưng bạn luôn chuyên cần và vượt qua bản thân từng ngày một. Bạn có thể không hát hay nhưng bạn là người không bao giờ trễ hẹn. Bạn không là người giỏi thể thao nhưng bạn có nụ cười ấm áp. Bạn không có gương mặt xinh đẹp nhưng bạn rất giỏi thắt cà vạt cho ba và nấu ăn rất ngon. Chắc chắn, mỗi một người trong chúng ta đều được sinh ra với những giá trị có sẵn. Và chính bạn, hơn ai hết, trước ai hết, phải biết mình, phải nhận ra những giá trị đó.
Câu 1 (0.5 điểm). Văn bản trên thuộc thể loại văn bản nào?
Câu 2 (0.5 điểm). Kiểu câu được sử dụng trong 4 câu đầu có kết cấu giống nhau như thế nào?
Câu 3 (1.0 điểm). Trong 4 câu đầu, người viết đã sử dụng biện pháp tu từ gì? Nêu tác dụng của biện pháp tu từ này.
Câu 4 (1.0 điểm). Trong 4 câu đầu, người viết nêu ra những gì bạn không có và những gì bạn có? Tác giả lập luận như vậy để đi đến sự kết luận nào?
Câu 5 (1.0 điểm). Em hãy nhận xét điểm giống nhau về ý nghĩa nội dung của đoạn văn trên và văn bản “Xem người ta kìa” (Lạc Thanh).
Câu 6 (1.0 điểm). Em đã “nhận ra” những giá trị gì của bản thân? Em hãy chia sẻ những điều đó bằng đoạn văn 5 – 7 câu.
Phần 2: Viết (5 điểm)
Em hãy đóng vai nhân vật người em kể lại một phần mà em thấy thú vị nhất trong truyện cổ tích Cây khế .
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu 1:
Văn bản trên thuộc thể loại văn bản nghị luận.
Câu 2:
Kiểu câu được sử dụng trong 4 câu đầu có kết cấu giống nhau ở chỗ đều sử dụng cấu trúc "Bạn có thể không... nhưng bạn..." để tạo sự tương phản giữa những điểm yếu và điểm mạnh của một người.
Câu 3:
Trong 4 câu đầu, người viết đã sử dụng biện pháp tu từ tương phản. Tác dụng của biện pháp tu từ này là làm nổi bật những phẩm chất tốt đẹp của mỗi người, ngay cả khi họ không hoàn hảo ở một số mặt. Nó giúp nhấn mạnh rằng ai cũng có những giá trị riêng, không nên tự ti về những thiếu sót của bản thân.
Câu 4:
Trong 4 câu đầu, người viết nêu ra những điều "bạn không có" như: không thông minh bẩm sinh, không hát hay, không giỏi thể thao, không có gương mặt xinh đẹp. Đồng thời, người viết cũng nêu ra những điều "bạn có" như: chuyên cần, không bao giờ trễ hẹn, nụ cười ấm áp, giỏi thắt cà vạt cho ba và nấu ăn ngon. Tác giả lập luận như vậy để đi đến kết luận rằng mỗi người đều có những giá trị riêng, không ai hoàn toàn thiếu sót và mỗi người cần nhận ra những giá trị đó của bản thân.
Câu 5:
Điểm giống nhau về ý nghĩa nội dung của đoạn văn trên và văn bản “Xem người ta kìa” (Lạc Thanh) là cả hai đều nhấn mạnh việc mỗi người đều có những giá trị riêng, không nên so sánh bản thân với người khác một cách tiêu cực. Thay vào đó, cần tập trung vào phát huy những điểm mạnh và giá trị của bản thân.
Câu 6:
Em đã nhận ra những giá trị của bản thân là sự kiên trì, lòng tốt và khả năng lắng nghe. Em không giỏi trong các hoạt động thể thao, nhưng em luôn cố gắng hết mình trong học tập và công việc. Em luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác khi họ gặp khó khăn và em luôn lắng nghe những tâm sự của bạn bè. Em tin rằng những giá trị này sẽ giúp em trở thành một người tốt hơn và đóng góp cho xã hội.
Viết:
Tôi là người em trong câu chuyện cổ tích Cây Khế. Trong tất cả những gì đã xảy ra, khoảnh khắc tôi nhớ nhất có lẽ là lần đầu tiên tôi nghe tiếng chim lạ từ trên cây khế sau nhà. Lúc đó, tôi đang ngồi buồn bã vì bị anh trai đối xử bất công, chiếm hết gia tài. Bỗng nhiên, một con chim lớn với bộ lông sặc sỡ xuất hiện, đậu trên cành khế và cất tiếng nói. Tôi giật mình, dụi mắt không tin vào những gì mình đang thấy và nghe. Chim bảo rằng nó đói và xin ăn khế.
Ban đầu, tôi hơi sợ hãi, nhưng thấy chim có vẻ hiền lành và đáng thương, tôi liền hái khế cho chim ăn. Chim ăn rất ngon lành và còn cảm ơn tôi. Sau đó, chim hứa sẽ trả ơn tôi bằng cách đưa tôi đến một hòn đảo đầy vàng bạc châu báu. Tôi vừa mừng vừa lo, không biết có nên tin lời chim không. Nhưng nghĩ đến hoàn cảnh nghèo khó của mình, tôi quyết định thử một lần. Chim dặn tôi chuẩn bị một chiếc túi ba gang để đựng vàng.
Sáng hôm sau, chim đến đón tôi và chúng tôi bay đến một hòn đảo lạ. Ở đó, vàng bạc châu báu chất thành đống. Tôi choáng ngợp trước cảnh tượng đó. Nhưng tôi nhớ lời chim dặn, chỉ lấy vừa đủ vào chiếc túi ba gang. Sau đó, chim chở tôi về nhà. Nhờ số vàng đó, tôi và vợ tôi có cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Nghĩ lại, tôi vẫn không thể tin được rằng một người hiền lành, thật thà như tôi lại có thể gặp được điều kỳ diệu đến như vậy. Câu chuyện này đã thay đổi cuộc đời tôi mãi mãi.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin