[…] Những ngón chân của bố khum khum, lúc nào cũng như bám vào đất để khỏi trơn ngã. Người ta nói “đấy là bàn chân vất vả”. Gan bàn chân bao giờ cũng xám xịt và lỗ rỗ, bao giờ cũng khuyết một miếng, không đầy đặn như gan bàn chân người khác. Mu bàn chân mốc trắng, bong da từng bãi, lại có nốt lấm tấm. Đêm nào bố cũng ngâm nước nóng hòa muối, gãi lấy gãi để rồi xỏ vào đôi guốc mộc. Khi ngủ bố rên, rên vì đau mình, nhưng cũng rên vì nhức chân. Rượu tê thấp không tài nào xoa bóp khỏi. Bố đi chân đất. Bố đi ngang dọc đông tây đâu đâu con không hiểu. Con chỉ thấy ngày nào bố cũng ngâm chân xuống nước, xuống bùn để câu quăng. Bố tất bật đi từ khi sương còn đẫm ngọn cây ngọn cỏ. Khi bố về cũng là lúc cây cỏ đẫm sương đêm. Cái thúng câu bao lần chà đi xát lại bằng sắn thuyền. Cái ống câu nhẵn mòn, cái cần câu bóng dấu tay cầm... Con chỉ biết cái hòm đồ nghề cắt tóc sực mùi dầu máy tra tông-đơ, cái ghế xếp bao lần thay vải, nó theo bố đi xa lắm. Bố ơi! Bố chữa làm sao được lành lặn đôi bàn chân ấy: đôi bàn chân dầm sương dãi nắng đã thành bệnh. Bố bảo: Bàn chân con phải giữ gìn để mà đi cho thật khỏe, thật xa!
Câu 1 (0,5 điểm). Đoạn ngữ liệu trên được viết theo thể loại nào?
Câu 2 (0,5 điểm). Tìm những từ ngữ miêu tả gan bàn chân của người bố?
Câu 3 (1,0 điểm). Em hãy ghi lại thành ngữ trong đoạn văn sau và giải thích ý nghĩa của thành ngữ đó: “Bố ơi! Bố chữa làm sao được lành lặn đôi bàn chân ấy: đôi bàn chân dầm sương dãi nắng đã thành bệnh.”
Câu 4 (1,0 điểm). Qua đoạn ngữ ngữ liệu trên, em hiểu thế nào về tình cảm của nhà văn dành cho người bố của mình?
Câu 5 (1,0 điểm). Theo em, chúng ta cần phải làm gì để đền đáp công ơn trời biển của cha mẹ?
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu `1`:
Đoạn ngữ liệu trên được viết theo thể loại tự sự kết hợp miêu tả. Tác giả kể lại những hình ảnh về người bố qua lối kể chuyện với sự miêu tả chi tiết về bàn chân, công việc của bố, thể hiện sự tôn kính và yêu thương.
Câu `2`:
Những từ ngữ miêu tả gan bàn chân của người bố trong đoạn văn là: Xám xịt ,Lỗ rỗ ,Khuyết một miếng
Những từ ngữ này thể hiện sự mòn mỏi, vất vả của đôi bàn chân người bố sau nhiều năm lao động vất vả.
Câu `3`:
Thành ngữ trong đoạn văn là: “dầm sương dãi nắng”.
Giải thích ý nghĩa: Thành ngữ này dùng để miêu tả sự vất vả, gian khổ trong lao động, đặc biệt là những công việc nặng nhọc, liên tục phải chịu đựng thời tiết khắc nghiệt. Câu nói này ám chỉ đôi bàn chân của người bố đã phải chịu đựng nhiều đau đớn, mệt mỏi trong suốt thời gian dài làm việc vất vả.
Câu `4`:
Qua đoạn ngữ liệu trên, ta có thể thấy tình cảm của nhà văn dành cho người bố là sâu sắc, kính trọng và yêu thương. Nhà văn miêu tả sự vất vả của người bố với cảm xúc tôn trọng và lo lắng. Tình yêu thương của nhà văn đối với bố thể hiện rõ qua những hình ảnh miêu tả đôi bàn chân của bố, công việc của bố, và sự đau đớn mà người bố phải chịu đựng. Nhà văn không chỉ nhìn thấy sự đau khổ mà còn thấy được sự kiên trì, bền bỉ của người bố trong suốt cuộc đời lao động vất vả.
Câu `5`:
Để đền đáp công ơn trời biển của cha mẹ, chúng ta cần thể hiện sự biết ơn và chăm sóc họ trong suốt cuộc đời. Việc đền đáp công ơn không chỉ là những hành động vật chất, mà quan trọng hơn là biết yêu thương, tôn trọng, và chia sẻ với cha mẹ. Chúng ta cũng cần góp phần làm cho cha mẹ tự hào về chúng ta, sống có ích cho xã hội, và tạo ra những giá trị tích cực để cha mẹ cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện. Chăm sóc sức khỏe, dành thời gian bên cha mẹ, và luôn nhớ đến sự hy sinh của họ là những cách thể hiện tình cảm trân trọng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.
- Đoạn ngữ liệu trên được viết theo thể loại truyện ngắn (vì có yếu tố tự sự kết hợp miêu tả).
2.
Những từ ngữ miêu tả gan bàn chân của bố:
+ "xám xịt và lỗ rỗ"
+ "khuyết một miếng, không đầy đặn"
+ "Mu bàn chân mốc trắng, bong da từng bãi, lại có nốt lấm tấm"
3.
- Thành ngữ: "dầm sương dãi nắng"
=> Giải thích: Thành ngữ này chỉ việc chịu đựng gian khổ, mưa nắng bốn mùa; ngụ ý công việc của bố phải bôn ba ngoài trời, mệt nhọc vất vả lâu ngày nên bàn chân mới lở loét thành bệnh.
4.
Qua đoạn văn, ta thấy nhà văn dành cho bố một tình cảm yêu thương chân thành, trân trọng và đầy xót xa. Tác giả vừa ngợi khen sự chăm chỉ, tần tảo của bố, vừa day dứt khi chứng kiến đôi chân bố chịu biết bao nỗi nhọc nhằn.
5.
Để đền đáp công ơn cha mẹ, mỗi người cần:
+ Giúp đỡ việc nhà, chia sẻ bớt gánh nặng với cha mẹ.
+ Chăm chỉ học hành, rèn luyện để sau này thành đạt, đủ điều kiện báo hiếu.
+ Luôn trân trọng, biết ơn những vất vả, hy sinh thầm lặng của cha mẹ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
12
1069
24
cay à