

viết một bài văn tả cô giáo
ko viết tên cô ra
cô ngoài 50 tuổi
gấppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppp
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bài làm
Trong suốt những năm tháng cắp sách tới trường, em đã có cơ hội gặp gỡ và học hỏi từ rất nhiều thầy cô giáo. Mỗi người đều mang một vẻ đẹp riêng, một phong cách giảng dạy khác nhau, nhưng có một người mà em luôn dành trọn sự yêu quý và kính trọng, đó là cô giáo chủ nhiệm năm lớp Bảy. Dù không còn được cô trực tiếp giảng dạy, hình ảnh cô vẫn luôn in đậm trong tâm trí em.
Ấn tượng đầu tiên về cô là dáng vẻ hiền từ, phúc hậu. Mái tóc cô đã điểm những sợi bạc, dấu ấn của thời gian và sự tận tâm với nghề. Khuôn mặt cô có những nếp nhăn nhẹ, nhưng mỗi nếp nhăn lại như chứa đựng những câu chuyện, những trải nghiệm quý báu. Đôi mắt cô luôn ánh lên vẻ ấm áp, dịu dàng, như chứa cả một bầu trời yêu thương. Nụ cười của cô hiền hậu, rạng rỡ như ánh nắng ban mai, xua tan đi mọi mệt mỏi, lo âu. Cô thường mặc những bộ áo dài giản dị, kín đáo, tôn lên vẻ đẹp thanh lịch, duyên dáng của người phụ nữ Việt Nam.
Không chỉ có vẻ ngoài hiền hậu, cô còn là một người thầy vô cùng tận tâm và yêu nghề. Mỗi bài giảng của cô đều được chuẩn bị kỹ lưỡng, công phu. Cô truyền đạt kiến thức một cách dễ hiểu, sinh động, kết hợp với những câu chuyện thực tế, những ví dụ minh họa hấp dẫn, giúp chúng em dễ dàng tiếp thu và ghi nhớ bài học. Cô luôn khuyến khích chúng em đặt câu hỏi, tranh luận, bày tỏ ý kiến cá nhân. Với những bạn học sinh còn yếu, cô luôn dành thời gian kèm cặp, giúp đỡ, không hề nản lòng hay trách mắng. Cô thường nói với chúng em rằng: "Cô không mong các em trở thành những người giỏi nhất, cô chỉ mong các em trở thành những người tốt, có ích cho xã hội."
Cô không chỉ dạy chúng em kiến thức, mà còn dạy chúng em cách làm người. Cô luôn nhắc nhở chúng em phải sống trung thực, thật thà, yêu thương và giúp đỡ mọi người xung quanh. Cô thường kể cho chúng em nghe những câu chuyện về lòng nhân ái, về những tấm gương vượt khó vươn lên trong cuộc sống. Cô dạy chúng em biết trân trọng những giá trị đạo đức tốt đẹp, biết sống có ước mơ, có hoài bão và nỗ lực hết mình để đạt được những ước mơ đó.
Em nhớ mãi một kỷ niệm về cô. Đó là vào một buổi chiều mưa tầm tã, em bị ốm và không thể về nhà. Cô đã tận tình chăm sóc em, cho em uống thuốc, đắp khăn ấm và ngồi bên cạnh trò chuyện, động viên em. Lúc đó, em cảm thấy cô như một người mẹ hiền thứ hai của mình.
`***` ChibiXink
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin