Có ý kiến cho rằng:Chỉ cần tài năng thôi không cần nỗ lực cũng có thể thành công
trình bày ý kiến của anh chi về quan điểm trên biết bài bài văn dài 1,5 trang
Giúp mình với
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
`\color{pink}\text{@nguyenphuannam}`
Trong hành trình tìm kiếm thành công, con người luôn khát khao vươn tới những đỉnh cao của tri thức, sáng tạo và khẳng định bản thân. Tuy nhiên, không ít người lại cho rằng: “Chỉ cần tài năng thôi, không cần nỗ lực cũng có thể thành công.” Đây là một nhận định gây nhiều tranh cãi. Nếu chỉ nhìn vào những cá nhân kiệt xuất, người ta dễ bị thuyết phục. Nhưng khi đặt câu nói ấy dưới ánh sáng của lý trí và thực tế, ta mới thấy rõ: tài năng là điều kiện cần, nhưng không bao giờ là điều kiện đủ để làm nên thành công.
Tài năng là món quà trời ban – một sự ưu ái mà không phải ai cũng có được. Có người sinh ra đã có tai nghe nhạc tuyệt vời, có người có đầu óc toán học sắc bén hay khả năng viết lách đầy cảm xúc. Nhưng tài năng, nếu không được trau dồi, cũng như viên ngọc thô chưa được mài giũa – sáng nhưng chưa thể toả sáng. Thành công không phải là đích đến dễ dàng mà chỉ cần bước vào đã có thể chạm tới. Nó là kết tinh của một quá trình dài rèn luyện, chịu khó, vượt qua khó khăn và bền bỉ không ngừng. Ngược lại với tài năng, nỗ lực là yếu tố xuất phát từ chính con người – không phải được ban phát, mà là do sự lựa chọn. Người nỗ lực là người hiểu rằng: không có thành tựu nào đến từ sự lười biếng. Có thể họ khởi đầu chậm hơn người khác, nhưng chính kiên trì đã trở thành đôi cánh nâng họ vượt qua mọi giới hạn. Trong một xã hội cạnh tranh khốc liệt như hôm nay, nơi mà hàng triệu người cùng nuôi giấc mơ lớn, thì chỉ có tài năng mà thiếu đi nỗ lực chẳng khác nào đứng trên cánh đồng bão giông với đôi chân trần.
Thực tế cuộc sống đã chứng minh điều ấy. Thomas Edison – nhà phát minh vĩ đại – từng nói: “Thiên tài là 1% cảm hứng và 99% là mồ hôi.” Ông có thể có trí tuệ hơn người, nhưng nếu không kiên trì hàng nghìn lần thất bại, có lẽ nhân loại đã không có bóng đèn điện. Gần gũi hơn, nhà văn Nam Cao – người từng là thầy giáo nghèo, sống lay lắt giữa những tháng ngày cơ cực, vẫn viết đều đặn, nghiền ngẫm từng câu chữ, để rồi để lại cho đời những trang văn sống mãi với thời gian. Họ là minh chứng hùng hồn rằng, tài năng chỉ thực sự tỏa sáng khi được tôi luyện qua khổ công và ý chí sắt đá.
Mặt khác, quan niệm “chỉ cần tài năng là đủ” dễ khiến con người ta rơi vào sự tự mãn, kiêu ngạo. Người tài mà thiếu khiêm tốn và tinh thần học hỏi sẽ sớm bị tụt lại phía sau. Trong khi đó, người biết mình còn thiếu, luôn chăm chỉ rèn luyện, lại có thể vượt qua cả người từng được xem là “thần đồng”. Thành công không phải là đích đến của kẻ nhanh chân nhất, mà là phần thưởng cho người không bỏ cuộc.
Là học sinh – những người đang đặt những viên gạch đầu tiên xây dựng tương lai – chúng ta cần ý thức rõ: tài năng là một lợi thế, nhưng không được phép ngủ quên trên nó. Hãy học tập chăm chỉ, trau dồi từng kỹ năng, rèn luyện từng phẩm chất. Dù bạn có sẵn năng khiếu hay không, chính sự nỗ lực mới là thứ đưa bạn tiến xa trên con đường học vấn và cuộc sống.
Thành công không dành riêng cho kẻ sinh ra đã mang hào quang, mà thuộc về những người dám bước đi trong bóng tối với đôi chân đầy nghị lực. Tài năng là món quà khởi đầu, nhưng chỉ khi được nuôi dưỡng bằng sự kiên trì và đổ mồ hôi, nó mới trở thành ánh sáng thật sự soi rọi con đường phía trước. Bởi lẽ, điều tạo nên giá trị lớn nhất không phải là bạn có gì khi bắt đầu, mà là bạn đã làm gì để vượt lên chính mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Trong đời sống, có nhiều quan điểm khác nhau về con đường dẫn đến thành công. Một ý kiến thường được nhắc đến là: “Chỉ cần tài năng thôi, không cần nỗ lực cũng có thể thành công.” Theo tôi, tuy tài năng bẩm sinh là nền tảng quan trọng, nhưng nếu thiếu đi nỗ lực, con đường chinh phục đỉnh cao ắt sẽ gập ghềnh hoặc thậm chí dừng lại.
Trước hết, cần hiểu rõ khái niệm tài năng và nỗ lực. Tài năng được xem là khả năng thiên phú, hiện hữu ngay từ khi sinh ra, giúp người đó dễ dàng tiếp thu hoặc cảm thụ trong một lĩnh vực nhất định. Trong khi đó, nỗ lực chính là quá trình lao động, rèn luyện, học hỏi, không ngừng tiến bộ. Hai khái niệm này không đối lập mà hỗ trợ lẫn nhau.
Không thể phủ nhận rằng tài năng mang lại lợi thế ban đầu. Những người có thiên phú âm nhạc như Mozart, nghệ sĩ hội họa như Leonardo da Vinci hay vận động viên khúc côn cầu Gretzky đều được đánh giá cao ngay từ khi còn rất trẻ. Tuy nhiên, sức mạnh thật sự của tài năng chỉ được biểu lộ khi họ dám lao vào luyện tập, không dễ nản chí trước thất bại. Mozart vẫn phải kiên trì tập đàn, luyện thanh; da Vinci giành hàng giờ nghiên cứu giải phẫu và vẽ phác thảo. Nếu thiếu đi quá trình ấy, chắc chắn thiên tài cũng chỉ dừng lại ở mức tiềm năng.
Ngược lại, chính nỗ lực mới tạo nên sự bền vững và đỉnh cao. Trong xã hội hiện đại, nơi tri thức và công nghệ phát triển nhanh chóng, chỉ dựa vào cảm hứng tự nhiên là không đủ. Vận động viên Olympic phải tập mỗi ngày, nghệ sĩ nổi tiếng vẫn không ngừng cải thiện kỹ thuật, doanh nhân thành đạt không ngừng cập nhật kiến thức và chiến lược kinh doanh. Quá trình kiên trì ấy chính là chiếc cầu vững chắc mang tài năng đến mục tiêu. “Gỗ tốt không mòn, người tài không rèn” – tục ngữ Việt Nam đã khéo léo nêu bật chân lý ấy.
Đáng chú ý, nếu chỉ có tài năng mà không chịu nỗ lực, khả năng mai một là rất lớn. Nhiều thần đồng âm nhạc, toán học tỏa sáng lúc nhỏ rồi “lụi tàn” vì khi gặp thử thách mới thì không đủ bản lĩnh vượt qua. Trong thế giới cạnh tranh, vị trí dẫn đầu thường thuộc về những người không chỉ giỏi bẩm sinh mà còn dám chịu khó chịu khổ, chấp nhận thất bại và học hỏi không ngừng.
Mặt khác, nỗ lực còn có khả năng bù đắp cho hạn chế về tài năng. Thomas Edison – người phát minh bóng đèn điện – từng trải qua hàng ngàn lần thất bại trước khi thành công. Ông đúc kết: “Thiên tài 1% là cảm hứng, 99% là mồ hôi.” Rất nhiều người không sở hữu một thiên phú rõ rệt, nhưng chính sự kiên định, kỷ luật và lòng đam mê đã giúp họ vươn tới những thành tựu đáng nể.
Tóm lại, tài năng và nỗ lực là hai yếu tố không thể tách rời trên con đường đi đến thành công. Tài năng mở đường và nỗ lực quyết định hành trình. Vì vậy, mỗi người cần tự đánh giá điểm mạnh thiên phú, rồi không ngừng nỗ lực, rèn giũa để tiềm năng ấy được phát huy tối đa. Chỉ khi hai yếu tố song hành, thành công thực sự mới bền vững và rực rỡ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin