em cần làm bài kiểm tra (cô giáo yêu cầu 700-1000 chữ)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Nhà văn Thạch Lam là cây bút nổi bật trong nhóm Tự lực văn đoàn với phong cách nhẹ nhàng, sâu lắng, đầy nhân văn. Truyện ngắn “Đói” là một trong những tác phẩm tiêu biểu thể hiện rõ phong cách đó. Trong đoạn trích “Đói”, nhân vật Sinh là một hình tượng xúc động, tiêu biểu cho những đứa trẻ nghèo khổ, sống lay lắt giữa xã hội bấy giờ. Qua nhân vật Sinh, Thạch Lam không chỉ phản ánh hiện thực đau thương mà còn gửi gắm niềm xót xa, lòng trắc ẩn và tinh thần nhân đạo sâu sắc.
Ngay từ đầu đoạn trích, hình ảnh Sinh hiện lên trong sự đói nghèo, khốn khổ. Em chỉ là một cậu bé nhỏ tuổi, nhưng đã phải chịu cảnh thiếu ăn, rách rưới, lang thang kiếm sống giữa phố phường lạnh lẽo. Những chi tiết như “đầu tóc rối bù, chân tay đen nhẻm” hay “mắt đỏ hoe vì khóc” khiến người đọc không khỏi chạnh lòng. Thạch Lam không tô vẽ hay bi kịch hóa, ông để cho sự thật hiện ra một cách tự nhiên và ám ảnh. Cái đói trong đoạn trích không chỉ là đói cơm ăn áo mặc, mà còn là đói tình thương, đói sự chăm sóc của gia đình và xã hội. Tuy hoàn cảnh éo le, nhưng Sinh không hề than vãn hay oán trách. Em vẫn hiện lên với một tâm hồn non nớt, trong sáng và giàu tình cảm. Khi nhìn thấy những em bé khác được ăn uống no đủ, Sinh không ghen tỵ, mà chỉ lặng lẽ buồn rầu, rồi quay về với nỗi tủi thân của mình. Chi tiết Sinh ôm lấy mẹ mà khóc là một khoảnh khắc xúc động, thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng và nỗi khát khao được chở che. Đó là tiếng khóc không lời, tiếng khóc của một đứa trẻ vừa khao khát tình yêu, vừa bất lực trước số phận. Điểm đặc biệt ở nhân vật Sinh chính là sự ẩn hiện của lòng tự trọng và nghị lực sống. Dù đói đến kiệt sức, Sinh vẫn không đi xin ăn hay cướp giật. Em cố gắng bám víu vào mẹ, vào chút tình thương cuối cùng còn sót lại để tiếp tục tồn tại. Hành động nhỏ ấy cho thấy đằng sau vẻ ngoài yếu ớt là một tâm hồn kiên cường, vẫn le lói một niềm tin vào sự sống. Đây chính là giá trị nhân văn sâu sắc mà Thạch Lam gửi gắm: Dù trong cảnh đói nghèo, con người vẫn giữ được phẩm chất lương thiện và tình cảm chân thành. Về mặt nghệ thuật, Thạch Lam sử dụng lối kể chuyện nhẹ nhàng, không gay gắt mà thấm đẫm cảm xúc. Ông miêu tả nhân vật Sinh bằng ngôn ngữ giản dị, giàu hình ảnh, tạo nên một bức chân dung sinh động và đầy ám ảnh. Cách miêu tả tâm lý và cảm xúc nhân vật tinh tế khiến người đọc không chỉ nhìn thấy hoàn cảnh, mà còn cảm nhận được nỗi đau và vẻ đẹp ẩn sâu trong tâm hồn nhân vật.
Nhìn chung, Sinh là biểu tượng của những đứa trẻ nghèo khổ dưới đáy xã hội thời bấy giờ, đồng thời là tiếng nói thức tỉnh lương tri người đọc. Nhân vật ấy tuy nhỏ bé, nhưng để lại ấn tượng sâu sắc bởi sự trong sáng, tình cảm chân thành và lòng tự trọng đáng quý. Qua hình tượng Sinh, Thạch Lam không chỉ tố cáo xã hội bất công khiến trẻ em lâm vào cảnh khốn khổ, mà còn khơi dậy lòng trắc ẩn và niềm tin vào tình người.
`\color{#1AD5F7}{౨ৎ ࣪}\color{#4DA6E6}{⟡˖}\color{#668EDD}{R}\color{#8077D5}{i}\color{#995FCD}{n}\color{#CC2FBC}{n}\color{#4DA6E6}{⋆}\color{#EA2F90}{⊹♡}`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bài làm
Thạch Lam, với ngòi bút tinh tế và tấm lòng nhân hậu, luôn hướng về những số phận con người bé nhỏ, bất hạnh trong xã hội Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám. Truyện ngắn "Đói" là một minh chứng tiêu biểu cho phong cách ấy. Bên cạnh bức tranh hiện thực nghiệt ngã về cái đói, tác phẩm còn gây ấn tượng sâu sắc bởi những số phận con người, trong đó có nhân vật Sinh – một mảnh đời đau khổ, góp phần thể hiện tư tưởng nhân đạo và giá trị hiện thực của tác phẩm. Phân tích và đánh giá nhân vật Sinh là chìa khóa để hiểu rõ hơn về bức thông điệp mà nhà văn muốn gửi gắm.
Sinh hiện lên trong truyện là một người phụ nữ nghèo khổ, mang trong mình nỗi bất hạnh và sự cùng quẫn của tầng lớp dưới đáy xã hội. Hoàn cảnh của Sinh gắn liền với cái đói – một thứ đói dai dẳng, ám ảnh, không chỉ bào mòn thể xác mà còn làm mờ đi cả những nét nhân tính. Thạch Lam không khắc họa Sinh bằng những nét vẽ cường điệu, mà thông qua những chi tiết đời thường, những hành động nhỏ nhặt và cả những suy nghĩ ngổn ngang trong tâm trí, nhà văn đã làm nổi bật lên hiện thực khốc liệt mà Sinh đang phải đối mặt. Sinh không chỉ đói về vật chất, mà còn đói cả về tình thương, về hy vọng. Cái đói đã đẩy Sinh vào những tình thế éo le, buộc phải làm những việc mà có lẽ lương tâm không cho phép nếu trong hoàn cảnh khác.
Tuy nhiên, điều đáng nói ở nhân vật Sinh là dù sống trong cảnh đói rét, cùng quẫn, nhưng đâu đó trong con người Sinh vẫn thấp thoáng những tia sáng của tình người, của bản năng sinh tồn mạnh mẽ và cả khát vọng vươn lên khỏi hoàn cảnh. Sinh không hoàn toàn gục ngã trước số phận. Những hành động của Sinh, dù đôi khi bị cái đói làm lu mờ, nhưng vẫn cho thấy sự giằng xé nội tâm, sự đấu tranh giữa bản năng và lương tri. Sinh không phải là một con người hoàn toàn tha hóa bởi cái đói; cái đói là tác nhân ngoại cảnh đẩy Sinh vào bước đường cùng, nhưng phần "người" trong Sinh vẫn chưa bị dập tắt hoàn toàn. Đây là một điểm nhìn đầy nhân đạo của Thạch Lam, khi ông không lên án mà cảm thông sâu sắc với những lầm lạc, những giằng xé của con người trong hoàn cảnh khốn cùng.
Thông qua nhân vật Sinh, Thạch Lam đã phơi bày một cách chân thực và ám ảnh về tác động tàn khốc của cái đói đối với con người. Cái đói không chỉ đơn thuần là thiếu thốn lương thực, mà nó còn là sự thiếu thốn về phẩm giá, về tình thương, về những giá trị làm người. Cuộc đời của Sinh là lời tố cáo đanh thép về một xã hội bất công, nơi mà con người phải vật lộn từng ngày để tồn tại, nơi mà cái đói có thể đẩy con người vào những bước đường cùng. Nhà văn không chỉ miêu tả hiện thực mà còn thể hiện sự xót xa, trăn trở trước số phận của những con người như Sinh.
Đánh giá về nhân vật Sinh, ta thấy đây là một nhân vật điển hình cho số phận người nghèo trong xã hội cũ được nhìn qua lăng kính nhân đạo của Thạch Lam. Sinh không được xây dựng theo kiểu anh hùng hay nạn nhân hoàn toàn thụ động, mà là một con người rất "thật" với những giằng xé nội tâm, những yếu đuối và cả những bản năng sinh tồn. Việc Thạch Lam không né tránh việc miêu tả những mặt tối trong hành động của Sinh do cái đói gây ra, nhưng vẫn thể hiện sự cảm thông và tìm thấy những tia sáng le lói của tình người, cho thấy tài năng và tấm lòng nhân đạo sâu sắc của ông.
Nhân vật Sinh, cùng với những nhân vật khác trong truyện "Đói", góp phần tạo nên giá trị hiện thực và giá trị nhân đạo cho tác phẩm. Qua Sinh, Thạch Lam muốn nhắn gửi rằng, cái đói là một bi kịch, nhưng ngay cả trong bi kịch ấy, con người vẫn cần được nhìn nhận bằng sự cảm thông và sẻ chia. Việc phân tích nhân vật Sinh giúp người đọc không chỉ hiểu hơn về một giai đoạn lịch sử đầy khó khăn mà còn thấm thía hơn về tình cảnh con người và trân trọng những giá trị làm người ngay cả trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất. Sinh là một nốt trầm buồn, góp phần làm nên bản giao hưởng xót xa về "cái đói" và tình người trong tác phẩm của Thạch Lam.
(Lưu ý: Bài văn này được xây dựng dựa trên hiểu biết chung về nhân vật Sinh trong truyện "Đói". Để phân tích và đánh giá chính xác nhất cho bài kiểm tra của bạn, bạn nên điều chỉnh, bổ sung thêm những chi tiết, hành động, suy nghĩ cụ thể của nhân vật Sinh chỉ có trong đoạn trích mà bạn được giao. Bạn cần đảm bảo các luận điểm được minh họa rõ ràng bằng các dẫn chứng từ chính đoạn trích đó để đạt điểm tối đa theo yêu cầu của giáo viên).
Chúc bạn hoàn thành tốt bà
i kiểm tra!
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
283
1772
228
h rảnh lm vài câu chứ lát hc mai thi :))
549
4232
633
:>> cày đc nhiu cứ cày ạ
283
1772
228
cày cợ 20 câu dk:)) hơi ít
549
4232
633
V là đc rồi :>
283
1772
228
có ít lm k :))
549
4232
633
Sao cũng đc ạ. Lo cày đi má :>
283
1772
228
cày mai chừ :)
549
4232
633
:>>