

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án:
Giải thích các bước giải:
Tiếng Vọng Từ Trang Giấy
Trong thế giới bao la của văn chương, thơ ca tựa như những nốt nhạc ngân nga, khơi gợi trong lòng người đọc những cung bậc cảm xúc khó tả. Mỗi vần thơ, mỗi hình ảnh ẩn dụ đều mang một sức mạnh tiềm ẩn, có khả năng lay động trái tim, đánh thức những ký ức tưởng chừng đã ngủ quên. Với riêng tôi, bài thơ "[Tên bài thơ nếu bạn có, hoặc một bài thơ bạn yêu thích]" của tác giả "[Tên tác giả nếu biết]" đã để lại một dấu ấn sâu đậm, gieo vào tâm hồn tôi những rung động khó phai.
Ngay từ những dòng thơ đầu tiên, tôi đã bị cuốn hút vào thế giới mà tác giả tạo dựng. Đó có thể là một khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp, một nỗi niềm man mác, hay một triết lý nhân sinh sâu sắc. Cách tác giả sử dụng ngôn từ thật tài tình, mỗi từ ngữ đều được chọn lọc kỹ lưỡng, vừa gợi hình, vừa giàu cảm xúc. Tôi như được lạc bước vào không gian ấy, cảm nhận từng làn gió nhẹ thổi qua cánh đồng, nghe tiếng chim hót líu lo trên cành cây, hoặc chìm đắm trong những suy tư trăn trở của nhân vật trữ tình.
Có lẽ, điều khiến bài thơ này chạm đến trái tim tôi sâu sắc nhất chính là sự đồng điệu về mặt cảm xúc. Dù thời gian và không gian có khác biệt, nhưng những cung bậc tình cảm mà tác giả thể hiện lại vô cùng gần gũi với những gì tôi từng trải qua hoặc đang ấp ủ. Đó có thể là niềm vui sướng vỡ òa trước vẻ đẹp của cuộc sống, nỗi buồn man mác khi đối diện với sự chia ly, hay sự trân trọng những giá trị bình dị nhưng thiêng liêng. Mỗi vần thơ như một lời thủ thỉ, một tiếng nói thầm kín của tâm hồn, khơi dậy trong tôi những ký ức, những suy nghĩ ẩn sâu.
Tôi đặc biệt ấn tượng với cách tác giả sử dụng các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, nhân hóa. Những hình ảnh thơ hiện lên thật sống động, giàu sức gợi. Chẳng hạn, khi tác giả ví "[một hình ảnh cụ thể trong bài thơ]", tôi như thấy được rõ ràng hơn vẻ đẹp hoặc ý nghĩa mà tác giả muốn truyền tải. Những liên tưởng bất ngờ, độc đáo đã mở ra trong tâm trí tôi những chân trời mới, giúp tôi nhìn nhận sự vật, sự việc dưới một góc độ khác.
Mỗi lần đọc lại bài thơ, tôi lại khám phá ra những tầng ý nghĩa mới. Có lẽ, chính sự đa tầng, đa nghĩa này đã tạo nên sức sống bền bỉ cho tác phẩm. Bài thơ không chỉ đơn thuần là một chuỗi những con chữ, mà nó còn là một chiếc gương phản chiếu tâm hồn người đọc, giúp tôi hiểu rõ hơn về chính mình và về thế giới xung quanh.
Bài thơ "[Tên bài thơ nếu bạn có, hoặc một bài thơ bạn yêu thích]" không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, mà nó còn là một người bạn đồng hành tinh thần của tôi. Những cảm xúc mà bài thơ mang lại sẽ còn ngân vang mãi trong trái tim tôi, nhắc nhở tôi về vẻ đẹp của ngôn ngữ, sức mạnh của tình cảm và sự phong phú của đời sống tâm hồn. Mỗi khi cảm thấy lạc lõng hay cần một nguồn an ủi, tôi lại tìm đến những vần thơ ấy, để rồi tìm thấy sự sẻ chia và đồng cảm, như một tiếng vọng ấm áp từ trang giấy vọng về.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Cảm Xúc Dâng Trào Từ "Áo Trắng" Của Phan Thị Thanh Nhàn
Bài thơ "Áo Trắng" của Phan Thị Thanh Nhàn tựa như một nốt nhạc trong trẻo ngân vang giữa dòng chảy vội vã của cuộc đời. Mỗi vần thơ, mỗi hình ảnh đều khơi gợi trong tôi những cảm xúc bồi hồi, xao xuyến về một thời áo trắng tinh khôi, về những rung động đầu đời trong sáng và đẹp đẽ.
Đọc những câu thơ đầu tiên, hình ảnh chiếc áo trắng "như cánh chim bay" hiện lên thật nhẹ nhàng, thanh thoát. Nó không chỉ là trang phục đến trường mà còn là biểu tượng của sự tinh khôi, của những ước mơ, hoài bão vừa chớm nở. Tôi như thấy lại mình trong tà áo ấy, ngây ngô, hồn nhiên bước vào ngưỡng cửa của một thế giới mới, đầy ắp những khám phá và những rung động khẽ khàng.
Rồi đến những dòng thơ tả về "màu mực tím", về "ánh mắt trong veo", tôi lại cảm nhận được sự e ấp, ngượng ngùng của tuổi học trò. Cái màu mực tím thủy chung, cái ánh mắt trong veo như hạt sương mai ấy gợi nhớ về những mối tình đầu vụng dại, những cảm xúc nhen nhóm vừa chớm nở đã vội e dè. Đó là những rung động thật đẹp, thật trong sáng, không vướng chút bụi trần.
Bài thơ còn vẽ nên khung cảnh trường lớp thân thương, nơi có "hàng cây xanh thắm", có "tiếng giảng bài trầm ấm". Những hình ảnh bình dị ấy lại có sức lay động lạ kỳ,唤起 trong tôi bao kỷ niệm về những giờ học miệt mài, những trò nghịch ngợm tinh nghịch cùng bạn bè. Tất cả như một thước phim quay chậm, sống động và chân thực đến từng chi tiết.
Đặc biệt, câu thơ "Thời gian đi qua, áo trắng vẫn còn" mang một ý nghĩa sâu sắc. Nó không chỉ khẳng định vẻ đẹp bất diệt của chiếc áo trắng mà còn gợi nhắc về những giá trị tinh thần, những kỷ niệm đẹp đẽ sẽ mãi mãi in sâu trong trái tim mỗi người. Dù năm tháng có trôi đi, dù cuộc sống có nhiều đổi thay, thì những cảm xúc trong trẻo, những rung động đầu đời ấy vẫn luôn là hành trang quý giá theo ta suốt cuộc đời.
"Áo Trắng" của Phan Thị Thanh Nhàn không chỉ là một bài thơ, mà còn là một chiếc vé đưa tôi trở về với những ký ức tươi đẹp của tuổi học trò. Nó khơi gợi trong tôi niềm xúc động, sự trân trọng những khoảnh khắc đã qua và một tình yêu trong sáng, vĩnh cửu dành cho tà áo trắng thân thương. Mỗi lần đọc lại, tôi lại thấy lòng mình như được tắm mát bởi một dòng suối tinh khiết, dịu dàng và đầy ắp những cảm xúc khó tả.
Xin hay nhất ạ
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin