

Viết bài văn biểu cảm của em khi xem diễu binh kỉ niệm 50 giải phóng miền nam thống nhất đất nước
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án
Sáng hôm đó, em ngồi trước màn hình tivi cùng ông bà, chăm chú theo dõi lễ diễu binh kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Trước mắt em, không chỉ là những hàng quân đều tăm tắp, không chỉ là tiếng kèn vang rền mà còn là cả một dòng cảm xúc thiêng liêng đang dâng lên trong lòng.
Lần đầu tiên em thấy các chú bộ đội, công an, dân quân… sải bước mạnh mẽ đến thế. Gương mặt ai cũng rạng rỡ, ánh mắt kiên cường như mang theo niềm tự hào của dân tộc. Dưới nắng mai, từng lá cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới. Em bỗng thấy tim mình rộn ràng, mắt em ánh lên sự khâm phục. Không ai bảo ai, cả nhà em đều im lặng — một sự im lặng trân trọng.
Nhìn đoàn xe mô phỏng chiến dịch lịch sử tiến vào Sài Gòn năm xưa, em tưởng tượng như đang sống lại một thời hào hùng. Em nghe ông nội nói nhỏ: “Ông từng là người lính trên đường hành quân giải phóng miền Nam đấy.” Em quay sang, nhìn mái đầu bạc của ông, thấy trong đó là cả một thời trai trẻ đã hiến dâng cho đất nước.
Cảm xúc trong em không chỉ là sự thán phục mà còn là lòng biết ơn. Biết ơn những người đã ngã xuống để em hôm nay được sống trong hòa bình, cắp sách đến trường, được vui chơi cùng bè bạn. Em thầm hứa sẽ học thật giỏi, sống thật tốt để xứng đáng với những hy sinh ấy.
Lễ diễu binh không chỉ là một buổi lễ. Với em, đó là bài học sống động và cảm động nhất về lòng yêu nước, về tự hào dân tộc. Dù chỉ ngồi xem qua màn hình, em cũng cảm nhận được nhịp đập mạnh mẽ của Tổ quốc, lan tỏa từ trái tim những người lính hôm đến trái tim một đứa học trò nhỏ như em.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin