

[...] Trong một buổi sáng đã có hai người nói với Trần Bình Trọng nhiều điều có ích. Họ chỉ là người lính, người dân bình thường, nhưng đều đã trải qua nhiều trận chiến đấu gay go. Họ đã làm cho Trần Bình Trọng vui lòng và tin rằng họ sẽ làm tròn những công việc ông giao cho. Kể từ khi đất nước có giặc xâm lược, Trần Bình Trọng đã mắt thấy tai nghe nhiều sự việc chứng tỏ tài năng và lòng yêu nước của những người không phải dòng dõi quý tộc. Ông đã được thấy những người lính bình thường lăm lăm ngọn giáo ngắn trong tay, xông thẳng tới trước những tên tướng Nguyên và dùng ngọn giáo ngắn ấy đánh ngã tướng giặc cưỡi trên lưng những con ngựa cao lớn. Ông đã từng giao nhiều việc quân cho những người lính của mình.[...]
Ông già làng Xuân Đình chẳng những giảng giải cho Trần Bình Trọng nghe rất kỹ về thế đất vùng Thiên Mạc, mà ông ta còn nhận xét rất đúng phép dùng binh: với thế đất như thế, cách bày trận sẽ phải ra sao. Ông ta nói:
- Dải cát sa bồi này chạy dài tít tắp, không rõ đâu là bến bờ. Mặt trước bãi cát là con sông Thiên Mạc rộng mênh mông. Mặt sau lưng nó là bãi lầy Màn Trò ăn mãi vào sâu hàng trăm dặm. Chỗ chúng ta đứng đây là địa thế làng Xuân Đình. Xuân Đình ở đầu bãi lầy Màn Trò, nhưng cũng ở đầu dải cát sa bồi. Từ trước đến nay, ai cũng cho rằng trong bãi lầy không có người ở. Giặc Nguyên hơn ta về quân cưỡi ngựa, ta giỏi hơn chúng về tài đánh trên sông. Nếu như trận đánh xảy ra ở đây, giặc sẽ tránh giao chiến trên sông Thiên Mạc với ta. Chúng sẽ rút lên dải cát sa bồi này, lập thế trận dựa lưng vào bãi Màn Trò để quyết chiến với ta trên vùng đất khô ráo quen với vó ngựa của chúng.
Trần Bình Trọng suy nghĩ về lời nói của ông già:
- Có phải ông lão cho rằng tướng giặc sẽ lấy dải cát sa bồi này làm đất quyết chiến không?
- Chính vậy đấy! Nhưng ta có cách buộc chúng không thể quyết chiến ở đây mà phải chịu những đòn ta đánh ở chỗ khác và ở những hướng khác với ý muốn của chúng.
- Ông lão nói nốt đi!- Trần Bình Trọng giục, rõ ràng câu chuyện đã khiến ông thật sự quan tâm.
- Đây nhé! Tướng quân xem, chúng muốn đổ quân lên bộ cũng phải dùng những bến thuyền này. [].
Trần Bình Trọng khen thầm. Ông hỏi tiếp:
- Ông lão định phục binh trong đó để đánh vỗ vào lưng quân giặc phải không?
- [] nếu lão cầm quân, lão sẽ bày trận như vậy đó!
Gương mặt Trần Bình Trọng rạng rỡ hẳn lên. Ông nói to với ông già Xuân Đình:
- Ông lão nói rất đúng. Ta cũng sẽ phục quân trong Màn Trò. Như thế, nếu giặc phải giao chiến trên sông Thiên Mạc hay trên bãi sa bồi này chúng đều phải đánh trên thế đất chết của chúng. Binh pháp cũng nói như vậy đấy!
(Trích Bên bờ Thiên Mạc Chương 3, Hà Ân, NXB Kim Đồng)
Câu 1: Thế đất vùng Thiên Mạc có gì đặc biệt qua lời kể của ông già làng Xuân Đình? Qua lời kể đó, em có cảm nhận được điều gì về vẻ đẹp của ông già làng Xuân Đình?
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Câu 1:
Qua lời kể của ông già làng Xuân Đình, ta thấy vùng Thiên Mạc có thế đất vô cùng đặc biệt:
`-` Phía trước là con sông Thiên Mạc rộng mênh mông, thuận lợi cho quân ta phát huy sở trường đánh trên sông
`-` Phía sau là bãi lầy Màn Trò ăn sâu hàng trăm dặm, rất khó di chuyển, đặc biệt với kị binh giặc
`-` Ở giữa là dải cát sa bồi dài tít tắp, tưởng như vô hại nhưng lại là nơi giặc dễ chọn làm nơi quyết chiến vì khô ráo và hợp với chiến thuật kị binh
`-` Đặc biệt, vùng này có nhiều bến thuyền, là nơi giặc bắt buộc phải bổ độ nếu muốn lên bờ
`=>` Qua đó, ta có thể thấy ông lão một người:
`+` Giàu kinh nghiệm, hiểu biết sâu rộng
`+` Thông minh, nhạy bén trong quân sự
`+` Yêu nước, chủ động góp sức dù chỉ là việc nhỏ nhất
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
- Qua lời kể của ông già làng Xuân Đình, vùng Thiên Mạc có địa thế rất độc đáo và phức tạp:
+ Phía trước là con sông Thiên Mạc rộng mênh mông — thuận lợi cho quân ta vì ta giỏi đánh trên sông.
+ Phía sau là bãi lầy Màn Trò, rất rộng và ăn sâu vào đất liền — khiến đối phương khó hành quân hoặc lập trận tuyến nếu bị tấn công từ sau.
+ Ở giữa là dải cát sa bồi dài tít tắp, là vùng đất khô ráo — nơi giặc có thể chọn để lập thế trận vì thuận lợi cho kỵ binh.
→ Đây là thế đất "tiến khó, lui không xong" đối với quân địch nếu quân ta biết cách bố trí phục binh hợp lý.
- Từ lời kể và cách phân tích chiến lược, ông già làng Xuân Đình hiện lên với nhiều phẩm chất đáng quý:
+ Hiểu rõ địa hình, thông thạo từng bãi bồi, bến nước, chứng tỏ ông là người gắn bó sâu sắc với quê hương.
+ Có tư duy quân sự sắc bén, nhận định được điểm mạnh yếu của cả ta và địch, thậm chí còn đưa ra cách bày binh bố trận hợp lý.
+ Yêu nước, có trách nhiệm, dù chỉ là người dân thường nhưng ông chủ động góp ý kiến để bảo vệ quê hương, không ngại chia sẻ mưu kế với tướng lĩnh.
→ Ông là hình ảnh tiêu biểu của người dân bình thường nhưng có trí tuệ, lòng yêu nước và sự hiểu biết sâu sắc, góp phần làm nên sức mạnh toàn dân trong kháng chiến.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin
