Phân tích nét đặc sắc trong nghệ thuật của đoạn trích “Mây trắng còn bay” (Bảo Ninh)
Ngữ liệu:
(Lược phần đầu truyện: Nhân vật “tôi” (là một hành khách trên chuyến bay) kể về một bà cụ lần đầu tiên đi máy bay. Khi máy bay ra khỏi vùng thời tiết xấu, bà cụ thích thú nhìn ngắm mây bay bên ngoài cửa sổ và bắt chuyện với “tay vận comple” nhưng không được hắn đáp lại. Bà cụ không ăn gì mà chỉ xin một cốc nước lúc cô tiếp viên mang đồ đến phục vụ. Khi máy bay bay qua vùng vĩ tuyến 17, nhân vật tôi thiu thiu ngủ thì bị đánh thức bởi tiếng quát của tay vận comple nạt bà cụ)
[…] Tôi giật bắn mình. Tôi bị giằng khỏi giấc ngủ không phải vì tiếng quát, tay ngồi cạnh tôi không quát to tiếng, chỉ nạt, nạt khẽ thôi, đủ nghe. Nhưng âm hưởng của nỗi hoảng hốt và sự cục cằn trong giọng y như tát vào mặt người ta. Thận trọng, tôi liếc nhìn. Khói thuốc và cặp vai to đùng của y che khuất cả bà cụ già, cả ô cửa sổ.
Này, cô kia, cô nhân viên! - Y sang trọng đứng dậy mắng - Tới mà nhìn! Đây là hàng không hay là cái xô bếp? Là phi cơ hay là cái miếu thờ thế này, hả?
- Van bác... - Bà cụ sợ sệt - Bác ơi, van bác... Chẳng là, bác ạ, bữa nay giỗ thằng cả nhà tôi. Non ba chục năm rồi, bác ơi, tôi mới lên được đến miền cháu khuất.
Tay nọ gần như bước xéo lên đùi tôi, xấn ra lối đi. Bộ mặt hồng hào bừng bừng giận dữ và khinh miệt.
Bà cụ ngồi, lặng phắt, lưng còng xuống, hai bàn tay chắp lại, gầy guộc. Trên chiếc bàn gấp bày đĩa hoa cúng, nải chuối xanh, mấy cái phẩm oản và ba cây nhang cắm trong chiếc cốc thuỷ tinh đựng gạo. Một bức ảnh ép trong tấm kính cỡ bàn tay để dựng vào thành cốc.
Cô tiếp viên vội đi tới. Cô đứng sững bên cạnh tôi. Không hề kêu lên, không thốt một lời, cô lặng nhìn.
Máy bay vươn mình nâng độ cao vượt qua trần mây. Sàn khoang dốc lên. Cái bàn thờ nhỏ bé bỏng của bà cụ già hơi nghiêng đi. Tôi xoài người sang giữ lấy cái khung ảnh. Tấm ảnh được cắt ra từ một tờ báo, đã cũ xưa, nhưng người phi công trong ảnh còn rất trẻ.
Khói nhang nhả nhè nhẹ, bốc lên dìu dịu, mờ mỏng trong bầu không khí lành lạnh của khoang máy bay. Những cây nhang trên trời thẳm toả hương thơm ngát. Ngoài cửa sổ đại dương khí quyển ngời sáng.
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
$#$ Những nét đặc sắc trong nghệ thuật của đoạn trích "Mây trắng còn bay"
$1.$ Nghệ thuật tương phản, đối lập
$-$ GIữa người đàn ông vận comple nhưng lạnh lùng thô lỗ với bà cụ chất phát, nhỏ bé đang phải chịu nỗi đau mất con
$-$ GIữa bàn thờ con của bà cụ với không gian máy bay sang trọng
$-$ GIữa khói nhang mờ ảo (sự linh thiêng) với thái độ thô lỗ của người đàn ông
$2.$ Nhà văn sử dụng giọng văn tinh tế, giàu sức gợi
$-$ Dòng cảm xúc được miêu tả tăng dần từ ngạc nhiên $-$ xúc động nghẹn ngào đến chiêm nghiệm, ngưỡng vọng
$3.$ Nhà văn sử dụng những hình ảnh biểu tượng mang nhiều ý nghĩa
$-$ Khói nhang: Là biểu tượng của tâm linh và những kí ức không thể quên của bà cụ về con của bà
$-$ Người phi công: đại diện cho hình ảnh những người lính đã ngã xuống vì chiến tranh
$-$ Khoang máy bay: đại diện cho sự thay đổi của cuộc sống, hiện đại thế
$\Longrightarrow$ Tất cả tạo nên không gian nghệ thuật đặc sắc, sâu lắng
@LP
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin