

CHIẾC ÁO MÀU THIÊN THANH Lê Vĩnh Hòa Tựu trường năm đó, tôi trở lên tỉnh học, nhưng nhà đã hết sạch tiền, nhà tôi chỉ còn một mẹ già với một em gải, quanh năm cấy gặt mướn kiếm tiền. Tôi còn đeo đuổi nơi học hành là nhờ món tiền học bổng bé nhỏ. Đào đâu cho ra tiền xe bây giờ. Mẹ tôi ngỏ tôi thở dài. Trong góc nhà, em tôi chậm rãi giã gạo. Từng tiếng chày rơi uể oải buồn thiu. Tôi cắn môi, bực mình, buông thõng một câu chán nản:
-Thôi bỏ học mẹ nó cho rồi!
Mẹ tôi vùng ngó sững. Em tôi cũng ngừng chày mắt chớp lia. Tôi biết tôi là nguồn hy vọng của gia đình. Giờ thì biết làm sao? Ngọn đèn mù u leo lắt. Muỗi kêu vo vo từng đàn. Bỗng em tôi buông chày, mắt sảng lên:
-Em có tiền.
Mẹ tôi trố mắt ngơ ngác. Nó chạy vào trong buồng lục đục một chút rồi đem ra chiếc áo dài màu khói nhang chưa cũ lắm, hớn hở nói:
-Bán cái này chắc đủ tiền xe.
Tôi tái mặt, khoát tay:
-Không. Em cất đi để mặc. Để anh kiếm tiền khác.
Tôi không đủ can đảm nhận sự hy sinh lớn lao quá của em tôi. Tôi biết nó quý cái áo đó lắm. Chiếc áo dài độc nhứt của nó. Nhưng nó không nói rằng, lách mình ra cửa, chạy vội đi. Tôi kêu:
-Loan! Loan ơi!
Không có tiếng thưa. Bên kia sông tối đen có tiếng dội lại: Loạn! Loan ơi! Sáng hôm sau xe sắp chạy. Tôi cầm mấy tờ giấy bạc, nước mắt lưng tròng. Loan gượng cười an ủi: Anh ráng học, sau này nuôi mẹ, nuôi em. Mẹ khổ lắm, cực lắm.
-Tôi để tay lên vai Loan, mành áo đen sờn rách, nghẹn ngào:
-Em có tiếc cái áo không?
Loan lắc đầu:
-Không. Với lại em không thích cái áo màu khói đó nữa. Em thích màu xanh. Xanh da trời đó anh. Sau này anh làm có tiền mua cho em chiếc áo màu xanh da trời nghen.
Tôi mỉm cười:
-Ừ, anh sẽ mua cho em chiếc áo màu xanh da trời...
Loan ơi! Câu nói thuở nào anh vẫn còn nhớ, nhưng ngày nay em còn đâu nữa để anh tặng cho em chiếc áo màu xanh da trời. Một chiều ly loạn năm xưa, có người từ chốn quê hương lửa đỏ ra báo tin rằng: làng tôi đã bị giặc chiếm, nhà tôi đã bị giặc đốt, mẹ tôi phiêu bạt lang thang, em tôi đã cắn lưỡi huỷ mình để giữ toàn trinh tiết. Thế là xong! Chiếc áo thiên thanh! Chiếc áo thiên thanh! Chiếc áo thiên thanh! Anh còn mua để gửi cho ai bây giờ? Loan ơi! Nhân gian ai chẳng thích màu xanh. Anh sẽ vì em, vì anh, vì bao kiếp sống con người mà giữ lấy màu xanh.
_________________________
Câu 1. Xác định ngôi kể của người kể chuyện trong truyện.
Câu 2. Chỉ ra lời người kể chuyện và lời nhân vật trong những câu văn sau: Mẹ tôi trố mắt ngơ ngác. Nó chạy vào trong buồng lục đục một chút rồi đem ra chiếc áo dài màu khỏi nhang chưa cũ lắm, hớn hở nói: "Bán cái này chắc đủ tiền xe."
Câu 3. Chuyện được kể chủ yếu qua điểm nhìn của nhân vật nào?EnterBạn đã gửi
Câu 4. Tìm và giải nghĩa từ Hán Việt được sử dụng trong các câu văn sau: Thế là xong! Chiếc áo thiên thanh! Chiếc áo thiên thanh! Chiếc áo thiên thanh! Anh còn mua để gửi cho ai bây giờ?
Câu 5. Nêu tác dụng của biện pháp tu từ liệt kê được sử dụng trong câu: Một chiều ly loạn năm xưa, có người từ chốn quê hương lửa đỏ ra báo tin rằng: làng tôi đã bị giặc chiếm, nhà tôi đã bị giặc đốt, mẹ tôi phiêu bạt lang thang, em tôi đã cắn lưỡi huỷ mình để giữ toàn trinh tiết.
Câu 6. Nêu ý nghĩa của chi tiết ở cuối truyện: Anh sẽ vì em, vì anh, vì bao kiếp sống con người mà giữ lấy màu xanh.
Câu 7. Từ câu chuyện trên, anh/chị nhận thức được những gì về hậu quả của chiến tranh?
Câu 8. Qua tác phẩm, anh/chị rút ra được bài học gì cho bản thân về tình cảm gia đình?
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Câu `1:`
`-` Truyện được kể theo ngôi thứ nhất, người kể xưng "tôi".
Câu `2:`
`-` Lời người kể chuyện: Mẹ tôi trố mắt ngơ ngác. Nó chạy vào trong buồng lục đục một chút rồi đem ra chiếc áo dài màu khói nhang chưa cũ lắm, hớn hở nói:
`-` Lời nhân vật (em gái): "Bán cái này chắc đủ tiền xe."
Câu `3:`
`-` Chuyện được kể qua điểm nhìn của người anh trai `-` cũng là người kể chuyện.
Câu 4:
`-` Từ Hán Việt: Thiên thanh
`+` Thiên: trời
`+` Thanh: xanh
`->` Thiên thanh nghĩa là màu xanh da trời, chỉ màu áo em gái thích.
Câu `5:`
`-` Biện pháp liệt kê làm nổi bật mức độ tang thương, mất mát, đau đớn mà chiến tranh gây ra cho nhân vật: mất làng, mất nhà, mất mẹ, mất em. Qua đó nhấn mạnh hậu quả tàn khốc của chiến tranh.
Câu `6:`
`-` Chi tiết thể hiện lời hứa thiêng liêng của người anh với em gái: giữ gìn hòa bình, giữ lấy sự sống, sự nhân văn giữa cuộc đời đầy đau thương. “Màu xanh” ở đây mang nghĩa biểu tượng: hòa bình, hi vọng, sự sống, tương lai tươi đẹp.
Câu `7:`
`-` Truyện khiến ta nhận ra chiến tranh tàn phá không chỉ vật chất mà còn hủy hoại những giá trị thiêng liêng nhất: gia đình tan nát, con người chết chóc, nhân phẩm bị đe dọa. Chiến tranh cướp đi cả tuổi trẻ, hi vọng và tương lai của bao người vô tội.
Câu `8:`
`-` Câu chuyện truyền tải thông điệp sâu sắc về tình yêu thương, sự hy sinh cao cả giữa các thành viên trong gia đình. Em gái sẵn sàng bán chiếc áo duy nhất của mình để giúp anh đi học; người anh trân quý và xúc động trước tấm lòng của em. Qua đó, em học được bài học về lòng biết ơn, trách nhiệm và tình cảm gia đình thiêng liêng không gì thay thế được.
`\color{#1B4F93}{hu}\color{#205AA7}{on}\color{#426EB4} {gg}\color{#7388C1}{ia}\color{#94AAD6}{ng}\color{#BFCAE6} {k9}`
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin