Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Có những điều tưởng chừng như nhỏ bé nhưng lại là nguồn sống âm thầm nuôi dưỡng tâm hồn con người, trong đó có hạnh phúc. Hạnh phúc không phải lúc nào cũng là những điều lớn lao, rực rỡ; nhiều khi nó hiện hữu trong ánh mắt, nụ cười, hay bàn tay nắm lấy ta giữa giông gió cuộc đời. Trong truyện ngắn “Hạnh phúc”, Lê Thu Mai đã nhẹ nhàng gợi mở một hành trình trưởng thành về cảm xúc của một cô gái trẻ, từ chỗ hoài nghi, hờ hững đến lúc nhận ra hạnh phúc giản dị đang hiện diện quanh mình. Qua đó, tác giả truyền tải một thông điệp sâu sắc về giá trị của tình thân và sự trân trọng cuộc sống.
Truyện ngắn “Hạnh phúc” xoay quanh hành trình nhận thức và chuyển biến tâm lý của nhân vật “tôi” một cô gái trẻ từng cảm thấy cuộc sống của mình thiếu vắng niềm vui, không có hạnh phúc. Câu chuyện là lời tự sự nhẹ nhàng, sâu lắng, đưa người đọc bước vào thế giới nội tâm chân thật của một người trẻ đang dần học cách hiểu và yêu thương những điều giản dị quanh mình.
Mở đầu truyện, nhân vật “tôi” xuất hiện trong tâm thế của một người mang theo cảm giác trống trải, lạc lõng. Cô nghĩ rằng mình không hạnh phúc bởi cuộc sống hiện tại quá đơn điệu, không đủ những điều mới mẻ, kỳ diệu mà cô từng ao ước. Ở tuổi trưởng thành, cô khao khát được trải nghiệm nhiều hơn nhưng lại không nhận ra rằng tình thương và sự quan tâm lặng lẽ từ người cha chính là một hình thức hạnh phúc rất đỗi ấm áp.
Sự thay đổi lớn dần xảy ra khi nhân vật bắt đầu nhận ra những biểu hiện yêu thương bình dị của cha từ những bữa ăn, lời hỏi han cho đến dáng ngồi lặng lẽ nơi hiên nhà. Tình cảm cha con không ồn ào nhưng đầy ấm áp và chân thành. Khi “tôi” bắt đầu nhìn lại những điều ấy bằng đôi mắt thấu cảm, cô dần nhận ra rằng chính mình đã từng sống trong hạnh phúc mà không hề hay biết.
Cao trào nội tâm của nhân vật “tôi” chính là lúc cô thốt lên: “Tôi không muốn ba sống mãi như thế. Tôi sẽ mang lại hạnh phúc cho ba… và cả tôi nữa.” Đó là bước ngoặt của sự trưởng thành khi cô hiểu rằng hạnh phúc không phải là đợi chờ ai đó mang đến cho mình mà là khi mình biết trao đi và làm cho người khác hạnh phúc. Từ một người thụ động, chỉ biết than vãn, nhân vật chuyển sang chủ động yêu thương, chủ động sẻ chia. Sự thay đổi ấy cũng là quá trình cô tìm thấy hạnh phúc thực sự của đời mình.
Qua hành trình ấy, truyện ngắn gửi gắm một thông điệp nhẹ nhàng nhưng sâu sắc: hạnh phúc không ở đâu xa, không phải những điều lớn lao, mà có thể chỉ là sự hiện diện của những người ta yêu thương, là sự bình yên trong lòng khi ta biết trân trọng và sẻ chia. Câu chuyện khiến người đọc lặng đi mà tự hỏi: phải chăng có lúc ta cũng giống như cô gái kia, từng đi tìm hạnh phúc nơi xa xôi mà quên mất hạnh phúc thực ra rất gần?
Truyện ngắn “Hạnh phúc” của Lê Thu Mai gửi gắm thông điệp rằng hạnh phúc không phải là điều xa xôi hay lớn lao, mà hiện diện ngay trong những điều giản dị, thân thuộc quanh ta như tình cảm gia đình, sự quan tâm âm thầm của người thân. Khi ta biết dừng lại, cảm nhận và trân trọng những điều ấy, ta sẽ nhận ra mình đang sống trong hạnh phúc. Đồng thời, truyện cũng nhấn mạnh rằng hạnh phúc không chỉ là nhận mà còn là sự sẻ chia; chỉ khi biết yêu thương và sống vì người khác, con người mới thật sự cảm nhận được hạnh phúc trọn vẹn.
Chúc học tốt
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin