

Anh/chị hãy viết bài văn nghị luận ( 600 chữ) đánh giá về đăc sắc nôi dung, nghệ thuật trong bài thơ “Về” của Đàm Huy Đông. Ta về cánh đồng mùa đông
Những gốc rạ rạc khô vì gió
Ngày xưa
theo mẹ ra đồng, nhổ từng gốc rạ
Bật tung hoàng hôn rơm rớm sương mờ
Ta về với vạt sông quê
Cha kéo vó vớt bóng người lam lũ
Mẹ bòn nhặt từng con tôm cái cá
Buộc mảnh đò gầy dưới bến ca dao
Ta về góc vườn chim bói quả lao xao
Cụm xương rồng nở hoa từ gai góc
Lũ sẻ tha những cọng rơm vàng xây hạnh phúc
Đất trời, cây cỏ ru ta
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Trong dòng chảy thơ ca hiện đại Việt Nam, những sáng tác viết về quê hương vẫn luôn giữ một vị trí đặc biệt bởi tính chất gợi nhớ, gợi cảm và giàu chất trữ tình. Bài thơ “Về” của Đàm Huy Đông là một minh chứng tiêu biểu cho vẻ đẹp dung dị mà sâu sắc ấy. Với giọng điệu tha thiết, hình ảnh mộc mạc và cảm xúc chân thành, bài thơ không chỉ là hành trình trở về không gian quê hương thân thuộc, mà còn là cuộc trở về trong tâm tưởng – nơi lưu giữ những ký ức tuổi thơ, tình cảm gia đình và giá trị sống bền chặt.
Nội dung bài thơ nổi bật với cảm hứng “trở về” – một đề tài quen thuộc nhưng được thể hiện đầy mới mẻ và tinh tế. “Ta về” không chỉ là một hành động vật lý, mà còn là sự trở về với những miền ký ức thân thương: “Ta về cánh đồng mùa đông / Những gốc rạ rạc khô vì gió”. Cánh đồng mùa đông hiện lên trơ trụi, khô cằn, nhưng ẩn chứa bên trong là những hồi ức chan chứa tình cảm. Hình ảnh “ngày xưa theo mẹ ra đồng” đã làm sống dậy cả một không gian ký ức tuổi thơ gắn bó với người mẹ tảo tần và những hoàng hôn “rơm rớm sương mờ” đầy chất thơ. Những hình ảnh ấy không chỉ tái hiện lại kỷ niệm, mà còn gợi lên vẻ đẹp giản dị của đời sống lao động nơi thôn quê.Tiếp nối dòng cảm xúc ấy, nhà thơ dẫn dắt người đọc trở về bến sông quê – nơi cha mẹ từng tần tảo mưu sinh. Những câu thơ như: “Cha kéo vó vớt bóng người lam lũ / Mẹ bòn nhặt từng con tôm cái cá” đã khắc họa sinh động hình ảnh cha mẹ vất vả, cần cù. Đó là một miền quê lam lũ nhưng đầy ân tình, nơi mảnh đò “gầy dưới bến ca dao” như gợi lại cả một không gian văn hóa dân gian thấm đẫm trong tâm hồn người con trở về.Không chỉ dừng lại ở những hoài niệm, bài thơ còn mở rộng ra thiên nhiên quê nhà với vẻ đẹp giản dị mà giàu ý nghĩa biểu tượng. Góc vườn có “chim bói quả lao xao”, cụm “xương rồng nở hoa từ gai góc” như là biểu tượng cho sức sống bền bỉ, cho nghị lực vươn lên từ gian khó. Đặc biệt, hình ảnh “lũ sẻ tha những cọng rơm vàng xây hạnh phúc” là một ẩn dụ đẹp, giàu chất nhân văn – hạnh phúc không đến từ những điều lớn lao mà được vun đắp từ những điều bình dị, thân thuộc nhất.Về phương diện nghệ thuật, bài thơ “Về” gây ấn tượng bởi lối viết nhẹ nhàng, giàu chất trữ tình và tính biểu cảm sâu sắc. Giọng thơ thủ thỉ, tâm tình như lời trò chuyện của người con với quê hương. Các hình ảnh thơ giản dị, gần gũi nhưng giàu sức gợi: “gốc rạ”, “vạt sông”, “góc vườn”, “xương rồng”, “lũ sẻ”... đều mang giá trị biểu tượng cao, làm nên chiều sâu tư tưởng cho bài thơ. Thủ pháp đối lập giữa cái “gầy”, “khô”, “gai góc” với sự sống, hạnh phúc và hoa nở... cũng góp phần nhấn mạnh sức sống mãnh liệt và niềm tin yêu cuộc sống nơi quê hương.
Tóm lại, bài thơ “Về” của Đàm Huy Đông là một khúc ca chan chứa tình yêu quê hương, gia đình và tuổi thơ. Với những hình ảnh thơ chân thật, ngôn ngữ dung dị mà giàu sức gợi, bài thơ không chỉ khơi dậy những ký ức đẹp mà còn gửi gắm thông điệp sâu sắc về giá trị của cội nguồn và những điều bình dị trong cuộc sống. Đó chính là nét đặc sắc cả về nội dung lẫn nghệ thuật khiến bài thơ chạm đến trái tim người đọc.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Trong bản giao hưởng của cuộc đời, quê hương ngân lên những nốt trầm hùng và da diết, là nơi chốn thiêng liêng gắn liền với những hồi ức tuổi thơ và những rung động sâu thẳm bên trong mỗi tâm hồn. Quê hương cũng là chủ đề được các tác giả, nhà văn, nhà thơ ưu ái và trong đó cũng có tác giả Đàm Huy Đông với bài thơ "Về".
Đàm Huy Đông quê ở Hưng Yên. Anh có khá nhiều bút danh, phải kể đến Hoà Bình Hạ, Hy Giang, Giang Tây. Hiện anh đang là giáo viên dạy Toán tại Hưng Yên. Anh đã xuất bản tập truyện ngắn Thời hoa đỏ gồm hầu hết các tác phẩm đã xuất hiện trên báo Hoa học trò và trong đó có tác phẩm "Về" với chủ đề quê hương, tuổi thơ và những kỷ niệm thân thương gắn với cha mẹ, thiên nhiên và cuộc sống lao động lam lũ.
Đến với khổ thơ đầu là sự trở về với tuổi thơ:
"Ta về với cánh đồng mùa đông
Những gốc rạ rạc khô vì gió
Ngày xưa
theo mẹ ra đồng, nhổ từng gốc rạ
Bật tung hoàng hôn rơm rớm sương mờ".
Đoạn thơ mở đầu với hình ảnh "cánh đồng mùa đông" và "gốc rạ rạc khô vì gió" gợi lên sự hoang vắng, khô cằn nhưng cũng gắn liền với kỉ niệm tuổi thơ. "Ta về" gợi cảm giác thân quen, gần gũi nhưng cũng có phần chậm rãi, trầm lắng $–$ báo hiệu một cuộc trở về trong tâm tưởng. Hồi ức của tác giả dần hiện lên với hình ảnh ngày xưa theo mẹ ra đồng "nhổ từng gốc rạ"; "bật tung hoàng hôn rơm rớm sương mờ". Hình ảnh hoàng hôn kết hợp với “bật tung” tạo cảm giác thơ mộng mà cũng gợi sức sống của tuổi thơ, dù trong cái lạnh của mùa đông. Khổ thơ là nỗi nhớ mẹ cùng những kí ức ngày xưa lúc còn thơ bé của tác giả.
"Ta về với vạt sông quê
Cha kéo vó vớt bóng người lam lũ
Mẹ bòn nhặt từng con tôm cái cá
Buộc mảnh đồ gầy dưới bến ca dao"
Khổ thơ thứ hai là kí ức của tác giả về mẹ và dòng sông quê hương. Hình ảnh "cha kéo vó"; "mẹ bòn nhặt" thể hiện sự vất vả, lam lũ của cha mẹ. Hai chữ "lam lũ" càng làm nổi bật lên hình ảnh cơ cực, nhọc nhằn của cha mẹ để nuôi gia đình, nuôi con cái. Câu thơ cuối của bài thơ là biểu tượng của cuộc sống khó khăn được thể hiện qua hình ảnh "mảnh đò gầy" nhưng cũng là biểu tượng của những nét đẹp truyền thống với hình ảnh "bến ca dao".
"Ta về góc vườn chim bói quả lao xao
Cụm xương rồng nở hoa từ gai góc
Lũ sẻ tha những cọng rơm vàng xây hạnh phúc
Đất trời, cây cỏ ru ta"
Và ở khổ thơ cuối của bài thơ, người đọc sẽ thấy được những kỉ niệm, kí ức của tác giả đã chuyển về với thiên nhiên. Tiếng chim bói quả làm cho câu thơ thêm sinh động, là hình ảnh tượng chưng cho sự sống bình dị, quen thuộc. "Cụm xươn rồng nở hoa từ gai góc" là hình ảnh ẩn dụ biểu trưng cho sự sống, sự vươn lên khỏi khó khăn. Hình ảnh "lũ sẻ tha cọng rơm vàng xây hạnh phúc" gợi lên sự chăm chỉ, cần mẫn, niềm tin vào hạnh phúc giản dị. Câu kết của bài thơ là câu thơ đong đầy tình cảm. Quê hương không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn, mà còn là nơi “ru” ta bằng mọi thanh âm và hình ảnh thân quen.
Bài thơ với ngôn ngữ thơ mộc mạc, gần gũi; kết cấu bài thơ rõ ràng cùng những hình ảnh ẩn dụ, hoán dụ phong phú đã góp phần tạo nên tính đặc sắc cho bài thơ.
Như người nhạc sĩ tài hoa cất lên những giai điệu từ sâu thẳm trái tim, quê hương là bản tình ca bất hủ, mãi khắc khoải trong tâm hồn mỗi người con xa xứ. Quê hương không chỉ là một khái niệm địa lý mà còn là một phần không thể tách rời của bản thể, nơi lưu giữ những giá trị tinh thần quý giá nhất. Chính vì vậy mà bài thơ chắc chắn sẽ còn in dấu mãi trong lòng người đọc.
@LP
Bảng tin