

Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đáp án:
Mỗi độ tháng Tư về, khi những chùm hoa phượng đỏ rực góc trời, lòng tôi lại bồi hồi nhớ về hai ngày lễ lớn của dân tộc - 30/4 và 1/5. Như một bức tranh lịch sử được vẽ bằng máu và mồ hôi, hai ngày lễ ấy đã trở thành biểu tượng bất diệt về ý chí kiên cường và sức lao động bền bỉ của con người Việt Nam.
Tôi chưa từng được chứng kiến khoảnh khắc lịch sử ấy, nhưng qua những thước phim tư liệu, qua lời kể của ông nội - một cựu chiến binh, hình ảnh ngày 30/4/1975 hiện lên sống động như một bản anh hùng ca. Đó là ngày "đất nước nghiêng mình" trước sự hy sinh của bao anh hùng liệt sĩ, là tiếng reo hò vỡ òa của triệu trái tim khi lá cờ Tổ quốc tung bay trên nóc Dinh Độc Lập. Chiến thắng ấy không chỉ khép lại cuộc chiến tranh dài nhất thế kỷ, mà còn mở ra trang sử mới - trang sử của hòa bình, thống nhất và tự do.
Như một sự nối tiếp tự nhiên, ngày Quốc tế Lao động 1/5 mang đến màu sắc mới cho bức tranh dân tộc. Nếu 30/4 là ngày tôn vinh những người cầm súng, thì 1/5 là dịp tri ân những người cầm liềm, cầm búa. Họ - những công nhân, nông dân, trí thức - đã âm thầm viết nên "cuộc chiến tranh" mới: chiến tranh chống đói nghèo, lạc hậu. Những giọt mồ hôi rơi trên công trường, trên cánh đồng, trong phòng thí nghiệm chính là "vũ khí" lợi hại nhất trong thời bình.
Điều kỳ diệu nhất chính là mối liên hệ máu thịt giữa hai ngày lễ. Chiến thắng 30/4 tạo nền tảng để sức lao động 1/5 được tự do tỏa sáng. Và chính sức lao động ấy lại tiếp tục bảo vệ thành quả cách mạng. Nhìn những cây cầu vượt biển dài nhất Đông Nam Á, những cánh đồng lúa trĩu hạt, tôi hiểu rằng: "Nếu 30/4 cho ta đất nước này, thì 1/5 giúp ta giữ lấy và làm đẹp nó".
Là những người trẻ sinh ra trong hòa bình, chúng tôi may mắn không phải trải qua khói lửa chiến tranh. Nhưng chúng tôi hiểu rõ trách nhiệm của mình - phải biến những giấc mơ của cha anh thành hiện thực. Bằng tri thức, bằng nhiệt huyết, chúng tôi sẽ viết tiếp bản hùng ca bằng những "chiến công" mới: chiến công trong khoa học, trong lao động sáng tạo.
Khi những bông hoa vàng nở rộ trên nền cờ đỏ thắm, tôi chợt nhận ra: Hai ngày lễ ấy tựa như hai cánh của một con chim đại bàng - một cánh là quá khứ hào hùng, một cánh là hiện tại lao động, cùng đưa đất nước Việt Nam bay cao, bay xa hơn nữa trong tương lai. Đó chính là di sản quý giá nhất mà thế hệ trước để lại, và cũng là món nợ thiêng liêng mà thế hệ chúng tôi nguyện trả bằng chính cuộc đời mình
Giải thích các bước giải:
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Lịch sử đối với em không chỉ là những trang sách khô khan, mà là những câu chuyện đầy cảm xúc, những bài học sâu sắc về lòng yêu nước và ý chí kiên cường của dân tộc. Trong những trang sử hào hùng đó, chiến thắng ngày 30/4/1975 là một dấu son chói lọi, mỗi khi nhắc đến, em đều trào dâng niềm tự hào và xúc động.
Lần đầu tiên em biết đến chiến thắng 30/4 là qua bài giảng của thầy cô. Hình ảnh những chiếc xe tăng tiến vào Dinh Độc Lập, lá cờ đỏ sao vàng tung bay, dòng người hân hoan chào đón chiến thắng... như một thước phim hào hùng. Nhưng chỉ khi tự mình tìm hiểu, đọc sách, xem tư liệu lịch sử, em mới cảm nhận sâu sắc ý nghĩa của ngày đại thắng ấy.
Trước năm 1975, đất nước ta bị chia cắt, miền Nam chìm trong khói lửa chiến tranh. Nhân dân ta phải chịu đựng bao đau thương dưới ách đô hộ của kẻ thù. Nhưng trong hoàn cảnh khắc nghiệt đó, lòng yêu nước vẫn sục sôi. Những người lính ra đi với quyết tâm "Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước", người dân dù nghèo khó vẫn một lòng hướng về cách mạng. Họ sẵn sàng hy sinh tất cả để giành lại độc lập, tự do cho quê hương. Ngày 30/4/1975 là kết quả của bao năm đấu tranh, của máu và nước mắt, của những cuộc hành quân gian khổ, những trận đánh ác liệt. Khi nghe kể về trận đánh cuối cùng, về những người lính ngã xuống trước cửa Dinh Độc Lập, em hiểu rằng chiến thắng này không hề dễ dàng. Nó được đánh đổi bằng tuổi trẻ, bằng sinh mạng của biết bao anh hùng liệt sĩ.
Năm mươi năm đã trôi qua, thế hệ em sinh ra khi đất nước đã hòa bình. Nhưng mỗi khi nhìn lại, em vẫn thấy lòng mình trào dâng niềm tự hào. Đất nước ngày nay đang phát triển mạnh mẽ, những con đường, tòa nhà cao tầng mọc lên trên mảnh đất từng là chiến trường. Nhưng lịch sử vẫn luôn hiện hữu, nhắc nhở chúng ta rằng có được ngày hôm nay là nhờ những người đã hy sinh vì Tổ quốc. Là một học sinh yêu lịch sử, em cảm thấy mình có trách nhiệm phải hiểu rõ và trân trọng quá khứ. Không chỉ học thuộc những con số, sự kiện, mà còn phải hiểu ý nghĩa của chúng, rút ra bài học cho thế hệ mai sau. Em mong rằng mỗi người trẻ sẽ không bao giờ quên công lao của cha ông, sẽ sống xứng đáng với những gì họ đã đánh đổi.
Ngày 30/4 không chỉ là một ngày lễ, mà là lời nhắc nhở về sự kiên cường, bất khuất của dân tộc Việt Nam. Và dù chiến tranh đã lùi xa, chiến thắng ấy vẫn mãi là ngọn lửa soi sáng con đường phía trước của đất nước, của mỗi người con Việt Nam.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin