

Cỏ dại quen nắng mưa
Làm sao mà giết được
Tới mùa nước dâng
Cỏ thường ngập trước
Sau ngày nước rút
Cỏ mọc đầu tiên…
[..]
(2) Trong cuộc đời bình yên tựa nghìn xưa
Gần gũi nhất vẫn là cây lúa
Trưa nắng khát ước về vườn quả
Lúc xa nhà nhớ một dáng mây
Một dòng sông, ngọn núi, rừng cây
Một làn khói, một mùi hương trong gió…
(3) Có mấy ai nhớ về ngọn cỏ
Mọc vô tình trên lối ta đi
Dẫu nhỏ nhoi không đáng nhớ làm chi
Không nghĩ đến nhưng mà vẫn có.
(Cỏ dại – Xuân Quỳnh)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
1. đoạn thơ được viết theo thể thơ tự do
2. tác giả đã kể ra những sự vật gần gũi , thân quen như: "cỏ dại" , "nắng mưa" , "cây lúa" , "vườn quả" , "dáng mây" , "dòng sông" , "ngọn núi" , "rừng cây" , "làn khói" , "gió"
3. tác giả đã sử dụng thành công biện pháp tu từ nhân hóa :"cỏ thường ngập trước" . Việc sử dụng biện pháp tu từ này giúp câu thơ thêm sinh động , hấp dẫn , giàu hình ảnh , biểu cảm , tăng tính liên kết cho bài thơ , đồng thời nhấn mạnh vòng tuần hoàn của thiên nhiên . Qua đó tác giả nhấn mạnh sự kiên cường , bền bỉ , không chịu khuất phục dù bị nhấn chìm trong nước của những sự vật thiên nhiên.
4. Tác giả gửi gắm nhiều nhất về sự vật "cỏ dại"
- sự bền bỉ , kiên cường , luôn tồn tại trong cuộc sống đời thường
- sự gần gũi với con người , gắn kết với nhiều người
( em tự viết thành câu )
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin
0
310
0
Câu 4 trình bày khoảng 3-5 dòng giúp em ạ