Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi.
Bao giờ cũng vậy, ông mặc chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần. Ông rẽ vào bưu điện để nhận những lá thư tôi gửi. Lặng lẽ, ông vụng về mở nó ra. Ông xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông. Rồi lặng lẽ như lúc mở ra, ông xếp nó lại, nhét vào bao thư. Ông ngồi trầm ngâm một lúc, khẽ mỉm cười rồi đi về núi.
Về đến nhà, ông nói với mẹ tôi: “Con mình vừa gửi thư về”. Mẹ tôi hỏi: “Thư đâu?”. Ông trao thư cho bà. Bà lại cẩn thận mở nó ra, khen: “Ôi, con mình viết chữ đẹp quả! Những chữ tròn, thật tròn, những cái móc thật bén. Chỉ tiếc là không biết nó viết gì. Sao ông không nhờ ai đó ở bưu điện đọc giùm?” Ông nói: “Nó là con tôi, nó viết gì tôi biết cả.”. Rồi ông lấy lại thư, xếp vào trong tủ cùng những lá thư trước, những lá thư được bóc ra nhìn ngắm, chạm mặt rồi cất vào, không thiếu một lả, ngay cả những lá thư đầu tiên nét chữ còn non nớt.
Hôm nay là ngày đầu tiên tôi bước chân vào trường đại học. Một ngày ngày khai trường đầu tiên không có bố. Bố tôi đã mất. Nhưng tôi biết bố sẽ đi cùng tôi trên những con đường mà tôi sẽ đi, suốt cả hành trình cuộc đời.
Dàn ý: 1. Mở bài
- Giới thiệu về tác giả Nguyễn Ngọc Thuần.
- Giới thiệu khái quát về tác phẩm Bố tôi.
2. Thân bài
- Nêu nội dung chính của tác phẩm:
+ Hình ảnh người bố vất vả, yêu thương: Dù sống ở vùng núi khó khăn, người bố luôn chăm sóc, dõi theo con qua từng lá thư. Ông nâng niu từng lá thư dù không thể đọc được, thể hiện tình yêu thương sâu sắc.
+ Tình yêu thương cha con: Người bố dù không nói lời yêu thương, chỉ qua hành động chăm sóc, ông luôn theo dõi, bảo vệ con. Dù đã mất, tình yêu của ông vẫn mãi theo con trong suốt hành trình cuộc đời.
+ Tình cảm người con: Lòng kính trọng, biết ơn: Dù xa nhà, người con luôn nhớ và trân trọng tình cảm của bố. Sau khi bố mất, người con tin rằng tình yêu của bố vẫn luôn hiện diện, là động lực suốt đời.
- Nêu chủ đề của tác phẩm: Tình yêu thương thầm lặng của người cha và lòng biết ơn, kính trọng của người con.
- Chỉ ra và phân tích tác dụng của một số nét đặc sắc về hình thức nghệ thuật của tác phẩm:
+ Cách kể chuyện: mộc mạc, giản dị.
+ Cốt truyện: ngắn gọn, lôi cuốn, sử dụng phương thức kể trực tiếp để bộc lộ tình cảm cha con chân thật.
+ Xây dựng nhân vật: Người bố được thể hiện qua hành động, lời nói giản dị nhưng đầy tình cảm, thể hiện sự hy sinh, tình yêu vô điều kiện.
3. Kết bài: Khẳng định giá trị tác phẩm
- Khẳng định tình cha con là tình cảm thiêng liêng, bất diệt.
- Liên hệ và nhắc nhở về sự trân quý tình cảm gia đình.
Bài tha khảo: Truyện ngắn "Bố tôi" của Nguyễn Ngọc Thuần là một tác phẩm giàu cảm xúc, phản ánh tình cảm thiêng liêng giữa cha và con. Qua những dòng chữ giản dị nhưng sâu sắc, tác giả đã khắc họa chân dung người cha trong mắt người con, tạo ra một bức tranh sống động về tình yêu thương, sự hy sinh và những kỷ niệm đáng trân trọng.
Bố của nhân vật chính trong tác phẩm được miêu tả như một người đàn ông giản dị, hiền lành và luôn hết lòng vì gia đình. Ông làm nghề lái đò trên một dòng sông, cuộc sống gắn liền với những con sóng và bến bờ. Qua đó, tác giả không chỉ thể hiện cuộc sống mưu sinh đầy vất vả của người cha mà còn ngầm gửi gắm ý nghĩa về sự kiên trì và bền bỉ trong cuộc sống. Dù công việc có khó khăn, nhưng ông vẫn dành trọn tâm huyết để nuôi dưỡng và chăm sóc gia đình.
Điểm nổi bật trong truyện là hình ảnh người cha luôn gần gũi và cởi mở. Những buổi chiều, ông và con cùng ngồi bên bến sông, tận hưởng không gian yên bình. Ở đó, không chỉ có những câu chuyện giản dị về cuộc sống mà còn là những bài học quý giá về nhân cách, đạo đức. Nhân vật chính được truyền cảm hứng để sống tốt hơn, trân trọng và yêu thương hơn. Những hình ảnh như cảnh ông tập bơi cho con, cùng nhau thưởng thức những chiếc bánh cuốn nóng hổi hay những buổi tối cùng nghe bài nhạc rì rào bên lửa trại đã tạo nên một không gian ấm áp, gần gũi, gợi nhớ về tình cha con thiêng liêng.
Nguyễn Ngọc Thuần đã khéo léo kết hợp các chi tiết nhỏ trong cuộc sống hằng ngày để tăng thêm sức nặng cho nội dung tác phẩm. Mỗi hình ảnh đều mang những ý nghĩa sâu sắc, từ những câu chuyện ông kể cho con nghe đến những giấc mơ giản dị về cuộc sống vùng quê. Đằng sau những chi tiết bình dị ấy là những bài học sống động về tình yêu thương, sự sẻ chia, và trách nhiệm.
Một yếu tố quan trọng khác trong "Bố tôi" là nỗi đau và sự mất mát. Khi người cha ra đi, nhân vật chính phải đối mặt với nỗi buồn sâu thẳm. Sự thiếu vắng của người cha không chỉ khiến cuộc sống của anh trở nên trống trải mà còn làm nổi bật những kỷ niệm ngọt ngào và giá trị mà người cha để lại. Tác giả đã khéo léo khắc họa sự chuyển biến cảm xúc từ niềm hạnh phúc đến nỗi đau, làm
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bảng tin