

Có bao giờ
bạn lặng nhìn chiều rơi,
nghe gió hát khúc buồn
trên mái nhà cũ kỹ?
Có bao giờ
bạn tự hỏi mình
đang sống, hay chỉ đang tồn tại?
Đi đâu, về đâu
trong những ngày trôi qua vội vã?
Có phải
niềm vui là điều ta dựng tạm
giữa những chông chênh
của một trái tim luôn tìm đường?
Nếu ngày mai không đến,
bạn sẽ làm gì hôm nay?
Có dám nói ra điều giấu kín
hay vẫn im lặng như mọi lần?
Có bao giờ…
bạn tin rằng
chỉ cần một cái nắm tay
là đủ để giữ ai đó ở lại?
1 hãy viết đoạn văn nghị luận biểu cảm sau khi đọc xong bài thơ trên
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
`\color{#CD8C95}{B}\color{#EEA2AD}{a}\color{#FFAEB9}{y}\color{#FFB6C1}{b}\color{#FFC0CB}{yy}`
`\text{Bài làm}`
Bài thơ như một lời thủ thỉ nhẹ nhàng nhưng đầy ám ảnh, khiến ta phải dừng lại giữa nhịp sống vội vã để lắng nghe chính lòng mình. Những câu hỏi vang lên không phải để tìm câu trả lời cụ thể, mà để nhắc nhở chúng ta sống sâu sắc hơn, tỉnh thức hơn. “Có bao giờ bạn tự hỏi mình đang sống, hay chỉ đang tồn tại?” câu hỏi ấy xoáy sâu vào trái tim, khiến ta chợt giật mình liệu những ngày trôi qua có thật sự ý nghĩa, hay chỉ là những chuỗi ngày lặp lại vô hồn. Bài thơ không cầu kỳ trong ngôn ngữ, nhưng lại đầy cảm xúc bởi sự chân thành, tinh tế trong từng hình ảnh, từng câu chữ. Nó như một bản nhạc trầm buồn, ngân lên giữa cuộc đời để ta nhớ rằng: chỉ cần một cái nắm tay, một sự sẻ chia nhỏ bé cũng có thể níu giữ yêu thương. Và nếu ngày mai không đến, hôm nay ta đã sống đủ chưa .Bài thơ khiến tôi muốn sống chậm lại, yêu thương nhiều hơn và can đảm hơn với những điều giấu kín trong tim.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bài thơ trên như một tiếng thì thầm lặng lẽ giữa nhịp sống hối hả, đánh thức những suy tư sâu kín trong lòng mỗi người. Những câu hỏi vang lên không phải để tìm lời giải, mà để khiến ta dừng lại, nhìn lại chính mình – rằng ta đang sống trọn vẹn hay chỉ lướt qua cuộc đời như một cái bóng mờ nhạt? Cuộc sống đôi khi khiến ta quay cuồng giữa lo toan, vội vã đến mức quên cả cảm xúc thật của mình, quên cả việc yêu thương và được yêu thương. Câu hỏi “Nếu ngày mai không đến, bạn sẽ làm gì hôm nay?” là một lời nhắc nhở đầy da diết: đừng để những điều quý giá bị chôn vùi bởi sự im lặng, đừng để những điều chưa nói mãi mãi trở thành nuối tiếc. Bởi lẽ, có khi chỉ một cái nắm tay, một sự sẻ chia nhỏ bé thôi cũng đủ để níu giữ một người, để sưởi ấm một trái tim. Bài thơ không chỉ gợi lên cảm xúc mà còn khiến người đọc tự vấn về cách mình đang sống – rằng có lẽ đã đến lúc sống thật hơn, dũng cảm hơn, và yêu thương nhiều hơn.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?

Bảng tin
1
9
0
Cảm ơn