

Em hãy tả lại một nhân vật đã giúp em hiểu ý nghĩa về lòng thương người, biết chia sẻ, giúp đỡ người khác trong khó khăn hoạn nạn
Viết hay nhất đc ko ạ
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Bài làm:
Trong cuộc sống, em đã gặp nhiều người tốt bụng, nhưng người để lại trong em ấn tượng sâu sắc nhất về lòng thương người và sự sẻ chia chính là bà ngoại của em.
Bà em đã ngoài bảy mươi tuổi, mái tóc bạc trắng như cước, làn da nhăn nheo nhưng lúc nào cũng ánh lên nét hiền hậu, dịu dàng. Dù tuổi cao, bà vẫn luôn năng động, chăm lo cho gia đình và sẵn sàng giúp đỡ những người xung quanh. Bà không chỉ là chỗ dựa tinh thần cho con cháu, mà còn là tấm gương về lòng nhân ái mà em luôn ngưỡng mộ.
Em còn nhớ một lần, khi em theo bà ra chợ, có một bà cụ bán vé số đang ngồi co ro dưới mái hiên vì trời mưa. Nhìn thấy vậy, bà em không ngần ngại lấy trong giỏ xách ra chiếc áo mưa phụ và khoác cho bà cụ, rồi mua giúp vài tờ vé số. Khi em hỏi sao bà lại làm vậy, bà chỉ mỉm cười và nói: “Mình giúp được ai lúc khó khăn thì nên giúp con à, vì có khi mai mốt mình cũng cần người khác giúp lại.”
Chính từ những hành động nhỏ nhưng đầy tình người ấy, em hiểu rằng lòng thương người không cần điều gì to tát, chỉ cần ta biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, biết chia sẻ từ những điều giản dị nhất. Bà ngoại đã dạy em bài học quý giá ấy không phải bằng lời nói, mà bằng chính hành động âm thầm, giản dị hằng ngày của bà.
Em rất yêu quý và kính trọng bà. Bà là người đã gieo vào lòng em hạt giống của tình thương, sự sẻ chia và lòng nhân ái. Em sẽ luôn ghi nhớ và học theo tấm gương của bà để trở thành một người sống có ích và biết yêu thương mọi người.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Đáp án :
Trong cuộc sống, em đã từng được nghe nhiều câu chuyện cảm động về những con người nhân hậu, luôn sẵn sàng dang tay giúp đỡ người khác. Trong số đó, em ấn tượng nhất là câu chuyện về bà cụ bán vé số tên là Lan mà em từng gặp trong một chuyến về quê.
Bà Lan đã ngoài bảy mươi tuổi, dáng người gầy gò, tóc đã bạc trắng, khuôn mặt khắc khổ với nhiều nếp nhăn. Tuy cuộc sống của bà rất vất vả, hàng ngày phải đi bộ hàng chục cây số để bán vé số kiếm sống, nhưng bà vẫn luôn sẵn sàng giúp đỡ những người khó khăn hơn mình. Em còn nhớ, có một lần em chứng kiến cảnh bà chia sẻ phần cơm ít ỏi của mình cho một em bé lang thang đang đói. Bà vừa đưa hộp cơm cho em nhỏ, vừa nói: “Ăn đi con, đừng để bụng đói.” Cử chỉ ấy khiến em vô cùng xúc động.
Qua hình ảnh của bà Lan, em hiểu được rằng lòng nhân hậu không phân biệt giàu nghèo. Chỉ cần có một trái tim ấm áp, biết yêu thương và sẻ chia, thì ai cũng có thể mang lại hạnh phúc cho người khác. Tấm lòng của bà đã dạy em bài học quý giá: hãy luôn biết giúp đỡ những người xung quanh khi họ gặp khó khăn, dù là việc nhỏ nhất.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
![]()
Bảng tin