Vé xem xiếc
- Tống Phú Sa -
(Lược trích: Chị là người mẹ đơn thân, có đứa con trai 6 tuổi đang học mầm non, chuẩn bị vào lớp 1. Chị bán bánh mì rong để kiếm sống nên cuộc sống của hai mẹ con rất eo hẹp. Thường ngày, chị chỉ đưa con đến gần cổng trường, lặng lẽ đứng nhìn con vào lớp rồi mới đi bán hàng, chiều đến cũng chỉ đứng ngoài cổng đón đợi vì chị sợ các bạn nhỏ của con sẽ cười bộ dạng lếch thếch của người bán hàng rong khiến con chị buồn. Hôm đó là ngày con Tốt nghiệp, nên chị phá lệ vào tận lớp đón con. Con chị rất vui vì được mẹ đón, còn vui hơn vì cậu được cô giáo thưởng quà và cho một chiếc vé đi xem xiếc. Tối đó chị đã dẫn con đi xem xiếc.)
Hai mẹ con người đàn bà đến sân vận động khi cửa vào đã đông nghẹt người. Thằng bé nhảy chân sáo bên mẹ, thỉnh thoảng nó vượt lên trước, tay giơ cao tấm vé xem xiếc, miệng líu lo:
- Mẹ thấy chưa, đoàn xiếc này là "có nghề" lắm nhá! Người đi xem đông ơi là đông… Không biết bọn thằng Bo, cái Nhím có được đi xem không mẹ nhỉ?
Thằng bé bỗng nhỏ giọng, cầm lấy tay mẹ:
- Vào cổng rồi mẹ nhớ nắm chặt tay con, mẹ nhé! Con sợ mẹ con mình lạc nhau. Cô giáo bảo lạc mẹ là tội nhất…
Người đàn bà nhìn con rưng rưng. Gánh xiếc về quả là ngày hội lớn của bọn trẻ. Ở đấy, người ta bán vô số đồ chơi và quà ăn vặt của trẻ con. Thằng bé kín đáo nhìn những hình thù ngộ nghĩnh trên những quả bóng bay được bơm tròn căng. Nó lè lưỡi liếm môi khi đi qua hàng bỏng ngô chiên mỡ. Chị vờ như không biết. Chị để mặc dòng nước lặng lẽ chuồi trên khoé mắt.
Dòng người mỗi lúc mỗi đông. Thằng bé dẫn chị vào cửa soát vé. Nó cẩn thận đặt tấm vé xem xiếc thẳng thớm vào tay chị rồi nhanh chân chạy lên trước ngay sát cổng vào, đôi bàn tay nhỏ xíu đưa lên vẫy vẫy:
- Mẹ ơi, con ở đây!
Người đàn bà nhón chân, gật gật đầu rồi lách lên phía trước. Chị nghiêm trang chìa tấm vé xem xiếc mà con trai chị được tặng ở trường mầm non. Anh chàng soát vé bật cười, trả tấm vé cho chị:
- Bà khốt ơi, đây là vé của trẻ con. Mà trẻ con cũng phải có người lớn đi kèm thì mới được vào! Người lớn muốn vào thì phải sang kia mua vé. Không biết bà ở đâu ra mà khốt thế không biết?
Anh chàng soát vé đẩy chị ra. Người đàn bà nghe sống lưng lạnh toát, mồ hôi nhễ trong lần áo ngực. Ôi! Con trai bé bỏng của chị, chị biết phải làm sao đây? Chị lần dây rút, kín đáo đếm lại số tiền trong đạy. Những đồng tiền ít ỏi của chị đủ để mua một tấm vé vào xem xiếc. Nhưng còn ngày mai, ngày kia… chị không biết phải xoay xở thế nào cho cuộc sống của hai mẹ con. Người đàn bà đau đớn nhìn đôi mắt trong veo của con trai đang ngước vào phía trong. Chắc nó sốt ruột muốn nhanh lên ngồi ở hàng đầu để nhìn cho rõ… Lấy hết can đảm, người đàn bà cúi xuống sát tai nó, giọng nghẹn lại:
- Bi ơi, mình về thôi con!
Cổ họng chị tắc nghẽn khi nhìn đôi vai buông thõng, khuôn mặt buồn thiu thắt của thằng bé. Không kìm được, chị ghì lấy nó, đôi dòng nước mắt lặng lẽ rơi:
- Mẹ xin lỗi con, thứ lỗi cho mẹ, con nhé!
Thằng bé day mặt về phía chị, chỉ thoáng chốc, một thoáng chốc thôi, khuôn mặt thằng bé đã ở trạng thái bình thường. Nó chạy trước chị một quãng, nói lớn để chị không thể nhận ra giọng nói đã méo xệch của mình, rằng, mẹ ơi, đoàn xiếc này cũng còn non nghề, ai mà thèm xem, nhỉ, mẹ nhỉ!
Người đàn bà cùng thằng con trai sáu tuổi đi về phía con đường có những ánh đèn. Sau lưng hai mẹ con tiếng loa phóng thanh ra rả về buổi xiếc thú chìm dần trong bóng tối.”
(Truyện ngắn hay 2015, Tống Phú Sa, NXB Văn học, 2015, trang 243 - 258)
Câu 2: Những chi tiết nào trong đoạn trích cho thấy sự yêu thương và hy sinh của người mẹ dành cho con trai?
Câu 1(Viết):Viết đoạn văn phân tích nhân vật cậu bé Bi trong câu chuyện trên
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Câu 1.
Nhân vật cậu bé Bi hiện lên là một đứa trẻ ngây thơ, tình cảm, hiểu chuyện và giàu lòng yêu thương. Mới sáu tuổi, Bi đã biết lo cho mẹ, dặn mẹ nắm chặt tay để không lạc nhau trong đám đông. Dù rất háo hức đi xem xiếc và mong đợi buổi biểu diễn, khi biết mẹ không thể vào cùng vì không đủ tiền mua vé, Bi đã kìm nén nỗi thất vọng, tự an ủi mẹ bằng cách nói đoàn xiếc "non nghề, ai mà thèm xem". Hành động ấy thể hiện rõ nét sự trưởng thành sớm và tình yêu sâu sắc cậu dành cho mẹ. Bi hiểu hoàn cảnh khó khăn của mẹ, biết hy sinh niềm vui cá nhân để mẹ không cảm thấy có lỗi. Dù chỉ là một đứa trẻ, Bi khiến người đọc xúc động vì sự bao dung, mạnh mẽ và giàu lòng vị tha - những phẩm chất hiếm có ngay cả ở người lớn.
Câu 2.
- Chị “lặng lẽ đứng ngoài cổng trường” mỗi ngày, không vào lớp đưa đón con vì sợ con xấu hổ với bạn bè vì dáng vẻ lam lũ của mình.
- Ngày con tốt nghiệp mầm non, chị “phá lệ vào tận lớp đón con”, cho thấy chị trân trọng niềm vui nhỏ bé của con.
- Khi con được vé xem xiếc, chị dẫn con đi dù biết vé chỉ dành cho trẻ em, chấp nhận chen lấn trong đám đông để con có cơ hội trải nghiệm.
- Trước hàng quà vặt và đồ chơi, dù biết con thèm, chị “vờ như không biết”, vì hoàn cảnh không cho phép, đồng thời cố giấu cảm xúc bằng cách “để mặc dòng nước lặng lẽ chuồi trên khoé mắt”.
- Khi bị chặn lại ở cổng vì không có vé, chị “kín đáo đếm lại số tiền trong đạy” rồi đắn đo giữa việc mua vé và sinh hoạt cho những ngày sau, cho thấy sự giằng xé nội tâm giữa tình thương con và thực tế cơm áo.
- Dù rất đau lòng, chị vẫn quyết định quay về, xin lỗi con vì không thể vào xem cùng, thể hiện nỗi khổ tâm và sự bất lực của một người mẹ thương con nhưng không đủ khả năng chu cấp điều nhỏ bé ấy.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Cậu bé Bi trong câu chuyện Vé xem xiếc của tác giả Tống Phú Sa là một nhân vật đầy cảm động, tượng trưng cho những ước mơ, khát vọng giản dị nhưng cũng vô cùng mạnh mẽ của trẻ em. Mặc dù hoàn cảnh sống của Bi khá khó khăn, cậu bé vẫn luôn giữ trong lòng niềm hy vọng vào những điều tốt đẹp. Cậu bé yêu thích xiếc và ước ao được một lần nhìn thấy những buổi biểu diễn mà mình chỉ có thể biết qua lời kể của người lớn. Tuy nhiên, cậu không có đủ tiền để mua vé xem xiếc, điều này tạo ra một nỗi buồn và khát khao mãnh liệt trong lòng Bi. Nhân vật Bi không chỉ là hình ảnh của một đứa trẻ nghèo khó mà còn là biểu tượng cho sự lạc quan và khát khao vươn lên trong hoàn cảnh khó khăn. Cậu bé không bỏ cuộc, luôn tìm cách để thực hiện ước mơ dù biết rằng điều đó rất khó khăn. Từ nhân vật Bi, tác giả gửi gắm thông điệp về sự kiên trì, nỗ lực và niềm tin vào cuộc sống, dù trong những hoàn cảnh khó khăn nhất.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin