

Dựa vào bản chất con người của chủ nghĩa Mác-Lênin. Hãy viết một kịch bản ngắn nói về rèn luyện nhân cách của học sinh hiện nay
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
cho mik hay nhất và chúc bn học tốt !~
Đáp án:
KỊCH BẢN: HOA TRONG BÃO
Nhân vật:
ANH THƯ: Học sinh lớp 11, thông minh, có năng lực nhưng còn thờ ơ với cộng đồng.
THẦY NAM: Giáo viên chủ nhiệm, gương mẫu, tâm huyết.
NHÓM BẠN: Một số học sinh khác, đại diện cho những bạn trẻ đang rèn luyện bản thân.
Bối cảnh: Sân trường sau giờ học.
(Cảnh 1)
THẦY NAM (đang sắp xếp tài liệu, nhìn ANH THƯ chuẩn bị ra về): Anh Thư này, em có thể ở lại một chút không?
ANH THƯ (quay lại, hơi ngạc nhiên): Dạ, thầy có gì ạ?
THẦY NAM: Sắp tới trường mình có chiến dịch tình nguyện dọn dẹp khu phố gần trường. Thầy thấy em có nhiều năng lực, rất mong em tham gia.
ANH THƯ: Dạ… em bận ôn thi ạ. Với lại, mấy việc đó… không phải là trách nhiệm của học sinh bọn em.
THẦY NAM (mỉm cười nhẹ): Em nghĩ trách nhiệm của học sinh là gì?
ANH THƯ: Là học thật giỏi, đạt thành tích cao để sau này có công việc tốt, giúp đỡ gia đình.
THẦY NAM: Đúng vậy, nhưng đó mới chỉ là một phần. Em có nhớ trong chủ nghĩa Mác-Lênin có nói về bản chất con người là tổng hòa các mối quan hệ xã hội không? Chúng ta không thể tách rời khỏi cộng đồng. Việc học giỏi để cống hiến cho xã hội, nhưng nếu chỉ học giỏi mà thờ ơ với những người xung quanh, với môi trường sống của mình thì liệu có trọn vẹn không?
ANH THƯ (suy nghĩ): Tổng hòa các mối quan hệ xã hội…
(Cảnh 2)
Bối cảnh: Một tuần sau, khu phố gần trường đang được dọn dẹp. Một số học sinh đang hăng hái làm việc. ANH THƯ đứng từ xa quan sát.
THẦY NAM (đang hướng dẫn các bạn): Các em thấy đó, mỗi người một tay, môi trường sạch sẽ hơn rất nhiều. Đây cũng là cách chúng ta thực hành chủ nghĩa tập thể, đoàn kết để tạo nên giá trị lớn hơn.
ANH THƯ nhìn một cụ già gánh rác khó khăn, rồi nhìn sang nhóm bạn đang cười nói vui vẻ khi cùng nhau dọn dẹp. Cô bé nhớ lời Thầy Nam.
ANH THƯ (tiến lại gần): Thầy Nam ơi, em… em có thể giúp gì không ạ?
THẦY NAM (ngạc nhiên, rồi cười): Hoan nghênh em! Rất cần người giúp!
Anh Thư bắt đầu cùng các bạn thu gom rác. Ban đầu còn ngượng nghịu, nhưng dần dần cô bé cảm thấy hòa nhập.
(Cảnh 3)
Bối cảnh: Cuối buổi tình nguyện. Mọi người ngồi nghỉ ngơi.
ANH THƯ: Em thấy… khi làm việc cùng mọi người, em thấy vui hơn là chỉ học một mình. Và em thấy mình có ích hơn.
THẦY NAM: Đó chính là một phần của quá trình rèn luyện nhân cách đấy Anh Thư. Khi chúng ta hòa mình vào tập thể, cống hiến cho cộng đồng, chúng ta không chỉ làm đẹp môi trường mà còn làm đẹp chính tâm hồn mình. Bản chất con người không phải là cái gì đó tĩnh tại, mà nó được hình thành và phát triển trong quá trình lao động và các mối quan hệ xã hội. Em đang trở thành một bông hoa đẹp trong bão, biết vươn mình ra để cống hiến.
ANH THƯ (ánh mắt rạng rỡ): Dạ, em hiểu rồi ạ. Em sẽ cố gắng rèn luyện nhiều hơn nữa.
NHÓM BẠN (cười): Hoan hô Anh Thư!
(Màn kịch kết thúc)
Kịch bản này làm nổi bật ý tưởng rằng nhân cách không chỉ được hình thành qua việc học kiến thức mà còn qua thực tiễn xã hội, lao động tập thể, và sự cống hiến cho cộng đồng. Điều này phản ánh quan điểm của Mác-Lênin về bản chất con người là tổng hòa các mối quan hệ xã hội, và con người phát triển toàn diện trong quá trình cải tạo thế giới khách quan và bản thân.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin