Viết dàn ý chi tiết chi văn bản Thằng gù ( theo Hạ Huyền)
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5*
nếu câu trả lời hữu ích nhé!
2. Nêu nội dung chính: “Thằng gù” kể về cậu bé Đức, một đứa trẻ bị tật nguyền. Dù có tên là Đức nhưng với thân hình dị dạng của mình, cậu bị bạn bè gọi bằng cái tên “thằng gù”. Cậu sống một cuộc sống cô đơn, bị bạn bè cô lập. Một hôm, khi có một đoàn hát rong đến biểu diễn trong làng, khi mọi người đang cười nhạo và chế giễu một cậu bé gù khác trong đoàn, Đức đã bước vào, đỡ cậu bé đứng dậy, tố cáo sự độc ác của đám đông. Câu chuyện kết thúc trong sự ân hận lặng lẽ của mọi người và nỗi đau âm ỉ trong lòng Đức.
3. Nêu chủ đề: Chủ đề của truyện xoay quanh những nỗi đau, sự bất hạnh và cô đơn của một con người bị ruồng bỏ chỉ vì vẻ bề ngoài khác biệt. Câu chuyện đã khắc họa sự đấu tranh nội tâm, nỗi khao khát yêu thương và khát vọng được chấp nhận, đồng thời phê phán sự thiếu cảm thông và tính tàn nhẫn của xã hội đối với những người khác biệt. Thông qua hình ảnh nhân vật "thằng gù", tác giả muốn gửi gắm một thông điệp về lòng nhân ái và tình yêu thương đối với những người bị thiệt thòi, cũng như sự quan trọng của giá trị nội tâm hơn là vẻ bề ngoài.
* Phân tích nội dung, nhân vật để làm sáng tỏ chủ đề
Trong truyện, Đức được khắc họa là một đứa trẻ tật nguyền bị đặt cho biệt danh “Thằng gù”. Biệt danh ấy không chỉ là sự miêu tả ngoại hình mà còn là cách mọi người trong làng, từ trẻ con đến người lớn, vô thức đặt Đức vào một vị trí ngoài lề xã hội. Căn bệnh gù bẩm sinh khiến Đức trở thành mục tiêu của những trò đùa cợt, trêu chọc ác ý. Những tiếng hô “Ê, con lạc đà châu Phi!” hay “Tránh ra chúng mày ơi cho bà còng đi chợ!” như những mũi dao đâm vào lòng tự trọng của Đức. Những lời chế giễu ấy không chỉ làm tổn thương cậu mà còn khiến Đức dần thu mình, xa lánh các bạn cùng trang lứa. Mỗi lần bị trêu chọc, Đức chỉ biết cúi gằm mặt, gập người xuống như muốn che giấu nỗi đau và sự mặc cảm. Sự im lặng và thái độ chịu đựng của Đức thể hiện rõ nét cuộc đấu tranh nội tâm đầy khổ đau của một đứa trẻ không được xã hội thấu hiểu.
Dù phải sống cuộc sống cô đơn, Đức vẫn mang trong mình một khát vọng mãnh liệt: được hòa nhập, được thấu hiểu và được yêu thương. Hình ảnh cậu bé đứng từ xa, nhìn về phía trường học, lắng nghe tiếng đọc bài vang lên, là biểu tượng của một tâm hồn khao khát tri thức và mơ ước về một cuộc sống bình thường như bao đứa trẻ khác. Bên cạnh đó, tình yêu thương trong Đức không bao giờ mất đi. Trái lại, nó còn được thể hiện mạnh mẽ hơn trong đoạn cao trào của truyện – khi Đức đối mặt với đám đông đang cười cợt cậu bé gù trong đoàn hát rong. Khoảnh khắc Đức chen vào đám đông và thét lên: “Thế mà cười được à? Đồ độc ác!” là điểm sáng chói trong toàn bộ tác phẩm. Câu nói ấy như tiếng chuông thức tỉnh lương tri của đám đông vô tâm. Hành động đỡ cậu bé gù trong đoàn hát đứng dậy và đặt tiền vào mũ người hát rong thể hiện sự đồng cảm sâu sắc của Đức với những người cùng cảnh ngộ. Đó là biểu hiện của lòng nhân ái và sự kiên cường bên trong một con người nhỏ bé nhưng đầy lòng tự trọng. Qua hình tượng nhân vật Đức, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về tình thương, sự đồng cảm sâu sắc với những mảnh đời bất hạnh, biết đặt mình vào vị trí của người khác để thấu hiểu và sẻ chia.
Nếu Đức là biểu tượng của sự dũng cảm, lòng nhân ái thì có lẽ, những người trong làng và đoàn hát rong chính là đại diện cho sự vô cảm, độc ác của xã hội. Những đứa trẻ trong làng không hề nhận thức được nỗi đau mà Đức phải gánh chịu, thậm chí chúng còn lấy khuyết điểm của Đức ra để trêu chọc, mua vui. Khi chứng kiến cảnh tượng một cậu bé khác bị gù trong đoàn hát rong trồng cây chuối bằng cái lưng gù, đám đông trong làng phấn khích hò reo, yêu cầu “làm lại đi”. Những chi tiết ấy đã cho người đọc thấy được sự tương phản giữa lòng nhân ái và sự vô cảm, giữa nỗi đau cá nhân và sự thờ ơ, ích kỉ của xã hội. Những nhân vật phụ này góp phần không nhỏ trong việc làm nổi bật chủ đề của tác phẩm.
4. Phân tích đặc sắc nghệ thuật của truyện: Cốt truyện của “Thằng gù” đơn giản, không có nhiều kịch tính nhưng lại giàu tính nhân văn, dễ dàng truyền tải thông điệp sâu sắc đến người đọc. Ngôi kể thứ nhất với điểm nhìn của một đứa trẻ trong làng giúp người đọc dễ đồng cảm với câu chuyện và cảm nhận rõ ràng được sự bất công mà Đức phải chịu đựng. Cách xây dựng tình huống trong truyện rất tinh tế, đặc biệt là tình huống đoàn hát rong về làng. Tình huống này không chỉ là điểm nhấn cho câu chuyện mà còn là phương tiện để bộc lộ sâu sắc tâm lý nhân vật và phản ánh hiện thực bất công của xã hội. Nhân vật trong chuyện được tác giả khắc họa chủ yếu qua hành động. Dù không đi sâu vào miêu tả nội tâm nhưng mỗi hành động đều rất đắt giá, làm nổi bật tính cách và tâm trạng của các nhân vật. Ngôn ngữ kể giàu hình ảnh, giọng điệu trầm buồn, xót xa, càng góp phần truyền tải thông điệp ý nghĩa của tác phẩm.
5. Liên hệ mở rộng: Trong tác phẩm “Lão Hạc” của Nam Cao, nhân vật Lão Hạc cũng là một người nghèo khổ, sống trong cảnh cô đơn và bị xã hội khinh miệt. Cả Lão Hạc và cậu bé Đức đều đại diện cho những người bị xã hội ruồng bỏ, nhưng họ vẫn giữ được những phẩm chất cao đẹp, đáng trân trọng. Cả hai tác phẩm “Thằng gù” và “Lão Hạc” đều gửi đến người đọc thông điệp sâu sắc về lòng nhân ái, sự cảm thông và tình yêu thương dành cho những người có hoàn cảnh bất hạnh trong xã hội.
6. Kết bài: Trong tác phẩm “Đời thừa” Nam Cao có viết: “Một tác phẩm thật giá trị, phải vượt lên bên trên tất cả bờ cõi và giới hạn, phải là một tác phẩm chung cho cả loài người. Nó phải chứa đựng một cái gì lớn lao, mạnh mẽ, vừa đau đớn lại vừa phấn khởi. Nó ca tụng lòng thương, tình bác ái, sự công bình... Nó làm cho người gần người hơn”. Và tác phẩm “Thằng gù” của nhà văn Hạ Huyền cũng vậy, thông qua hình tượng nhân vật cậu bé Đức, ông đã nhấn mạnh ý nghĩa của lòng nhân ái, tình yêu thương, sự đồng cảm với những mảnh đời kém may mắn. Tác phẩm đã ghi dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc ở tính sáng tạo ngôn ngữ phong phú và ở những giá trị nhân văn sâu sắc mà nó truyền tải.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
Bảng tin